Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thông Tin Quan Trọng Từ Thủ Lĩnh COVID, Phần 2/6

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Và rồi tôi gặng hỏi thêm, “Lần này ngươi có thể cho ta biết khi nào COVID-19 sẽ kết thúc và thế giới sẽ trở lại bình thường không?” Bởi vì lần trước y không muốn cho tôi biết. (Dạ.) Lần này y cho biết, bởi vì tôi hơi buồn bực. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đợi chút. Nhưng dù sao thì tôi cũng phải cho con người biết. Họ không cần phải tin tôi. Và nếu nó xảy ra ngược lại, thì càng tốt chứ sao. Vậy tôi sẽ cho quý vị biết. (Dạ, Sư Phụ. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Để thế giới biết mà lo liệu, biết để cẩn thận. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thủ lĩnh COVID-19 nói với tôi, “Năm 2099, ngày 4 tháng 11.” (Trời ơi. Còn lâu quá. Quá lâu.)

Và tôi ghi ở đây, “tiếp tục tháng Một,” chỗ khác của tháng Một, bởi vì quý vị mua cho tôi sổ nhật ký này thật lạ. Nó có nhiều phần của tháng Một, tháng Hai để ghi những mục đích khác nhau, nên tôi phải sang phần lớn hơn của tháng Một. Tôi có những trang giấy lớn hơn, cho chỗ dài hơn. (Dạ.)

Giờ thì tôi mới hiểu, và nó có nói trên đầu trang… Tôi sẽ đọc như thể quý vị có mặt ở đây. (Dạ, thưa Sư Phụ.) “Tiếp tục đàm thoại,” nghĩa là cuộc đàm thoại, “với thủ lĩnh COVID-19.” Đó là trên đầu trang. Làm như là tôi không biết vậy. Tôi phải biết chứ. (Dạ.) Tôi cứ viết vậy, đó là thói quen. Nếu được, thì tôi viết rõ ràng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đây là trang lớn của tháng Một.

Tôi tiếp tục gặng hỏi. Tôi rất buồn bực. Nên đã nói, “Điều gì phân loại họ (những người gọi là đệ tử của tôi) là không xứng đáng?” Nên thủ lĩnh CV… CV hay CD – đều là COVID. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi viết theo cách càng nhanh càng tốt, vì phải nhanh gọn, không thì mất thời gian quá lâu.

Rồi, thủ lĩnh CV nói, “Không nghiêm túc tu hành.” (Ồ!) Nên tôi đã hỏi y, “Như theo cách nào?” Thủ lĩnh CV nói, “Không siêng năng thiền, không tôn trọng sự dạy dỗ của Ngài, không giữ hòa khí với những đệ tử xứng đáng của Ngài.” (Chao ơi!) Có lẽ họ cãi cọ với đồng tu đàn anh nào đó, đệ tử đẳng cấp cao, tu hành giỏi hơn, những người hiểu biết hơn, và có lẽ chỉ ra vài khuyết điểm của họ, hoặc bảo họ phải tốt hơn như thế, và có lẽ họ nổi giận với những người này. (Dạ đúng.) Lúc nào cũng vậy. Con người không biết ơn khi quý vị dạy họ bất cứ gì, vì ngã chấp của họ bị tổn thương. (Dạ.) Chúng ta đã nói về điều đó mấy ngày trước. (Dạ, Sư Phụ.) Con người thậm chí có thể thà tự sát, chứ không chịu nghe theo lời khuyên sáng suốt.

Rồi tôi hỏi, “Còn điều gì nữa?” Nhưng tôi không nói, “Còn điều gì nữa,” chỗ này tôi ghi tắt cho nhanh, “Gì nữa?” “Dấu chấm hỏi.” Thủ lĩnh CV, “Không.” Rồi tôi nói, “Cảm ơn ông đã cho biết thông tin đó. Tôi sẽ ráng truyền đạt điều này đến họ. (Ồ.) Dù sao cũng thật buồn.” (Ồ. Dạ, thưa Sư Phụ.)

Sau một hồi im lặng, và rồi tôi hỏi, “Ồ, y tá đó sao rồi?” Thủ lĩnh CV nói, “Chết rồi.” (Ồ.) Tôi không có ý hỏi là anh ấy có chết hay không. Tôi biết anh ấy đã chết rồi. (Dạ.) Nhưng khi Thiên Đàng trả lời cho tôi, Họ không trả lời theo cách tôi muốn. (Ồ.) Họ luôn luôn trả lời theo cách Họ muốn. (Ồ.)

Thí dụ, tôi nói, “Cây bút này là đen hay trắng? Chỉ nói tôi biết.” Thì họ sẽ không nói trắng hay đen. Mà họ sẽ nói, “Cây bút mà Ngài cầm trên tay là màu đen.” Ồ, đôi khi tôi rất bực. Tôi nói, “Quý Vị nói nhanh gọn, đơn giản được không? Tôi hiểu là cây bút ở trong tay tôi. Tôi hỏi Quý Vị.” Chỉ là một ví dụ thôi. Dĩ nhiên, tôi không hỏi những câu ngớ ngẩn như thế. (Dạ, Sư Phụ. Dạ phải.)

Rồi tôi hỏi, “Ồ, y tá đó sao rồi?” Ý tôi là anh ấy đã đi đâu? (Dạ.) Linh hồn anh ấy ra sao rồi?” Thủ lĩnh CV nói, “Chết. Anh ấy đã đến Zêrô Bệnh…” Nhưng y đã [nói] vắn tắt rồi đó. Đôi khi họ nói với tôi, “Ồ, người y tá mà Ngài hỏi, anh ấy đã chết rồi.” (Dạ.) Họ sẽ làm thành một câu dài dòng như vậy. Nhưng tôi không thể trách Họ.

Nhưng đối với tôi, thì mất thời gian lâu hơn để ghi lại. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và cần thời gian để hiểu điều Họ nói bằng từ ngữ bởi vì đôi khi Họ nói quá nhanh. Đó là thần giao cách cảm, và đôi khi rất khó để viết xuống kịp. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và đôi khi họ dùng những từ ngữ mà tôi không thường sử dụng. (Dạ.) Và tôi là người cố gắng để nghĩ ra chữ đó là gì. Tôi cũng biết phần nào, nhưng chỉ muốn chắc chắn, ví dụ như thế. Nên mất thời gian.

Y nói, “Dạ chết rồi, đi đến Thế Giới A-tu-la Zêrô Bệnh.” Quý vị biết nghĩa là gì không? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Nghĩa là anh ấy đã đến một thế giới mà hoàn toàn không có bệnh tật. (Ồ. Ồ, dạ đúng.) Có lẽ do thiện nghiệp của anh ấy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và rồi anh ấy đã chết ở đó vì bị nhiễm bệnh. Nên anh đã được thưởng…

Tôi vừa đọc vừa giải thích cho quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu không, có thể quý vị không hiểu. Vậy là anh ấy đã chết, đi đến Thế Giới A-tu-la Zêrô Bệnh. Tôi không nói “Zêrô Bệnh” như ở thế giới của chúng ta nói. (Dạ. Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Trong tiếng Anh của chúng ta, tôi sẽ nói, “Anh ấy đã đến thế giới nơi không có bệnh tật.” Nhưng tôi đã cảnh báo y trước, “Hãy ngắn gọn, đơn giản. Đừng bận tâm về dấu phẩy, tôi hiểu mà không cần đúng ngữ pháp.” Vì vậy, y nói như tôi muốn. Đã đến Thế Giới A-tu-la Zêrô Bệnh. Rất đơn giản. (Vâng.) Tôi cũng ngạc nhiên.

Rồi M [tôi] hỏi, “Anh ấy sẽ được sống mãi ở đó không? Hay là thăng hoa lên cái gì khác?” Nghĩa là thăng lên nơi nào khác. Tôi viết nhanh cho chính mình thôi. Rồi thủ lĩnh COVID nói với tôi, “Sớm trở lại.” Chính xác từng chữ y đã nói. (Dạ, thưa Sư Phụ.) “Sớm trở lại, năm 2094.” (Ồ.) 72 năm sau, phải không? (Dạ.) Điều đó có liên quan tới những điều khác sau này. Lát nữa quý vị sẽ biết. (Ồ.) Nó liên quan tới những câu trả lời khác sau đó. (A.)

Ôi Trời ơi! Bây giờ tôi biết tại sao – bởi vì anh ấy cũng tốt. Thành ra anh ấy có thể quay trở lại 72 năm sau – năm 2094. Bây giờ là năm 2022, đúng không? (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ đúng.) Bây giờ tôi biết tại sao anh ấy trở lại vào năm đó. Lát nữa quý vị sẽ biết. (Dạ.)

Rồi tôi nói, “Cảm ơn thủ lĩnh rất nhiều vì đã dành thời gian. Ngươi tử tế.” Nghĩa là, ngươi thật là tử tế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) “Chúng ta có thể nói chuyện thêm một chút được không?” Bây giờ tôi nhẹ nhàng hơn một chút. Giọng tôi nhẹ nhàng hơn. Tôi nói, “Làm ơn, chúng ta có thể nói chuyện thêm một chút được không?” Thì thủ lĩnh COVID nói, “Thưa vâng.”

Tôi hỏi, “Còn những người chuyển sang thuần chay, họ cũng sẽ thoát khỏi sự đau khổ vì COVID chứ?” Nên thủ lĩnh COVID nói, “Chỉ đệ tử thôi.” (Ồ. Trời ơi.) Tôi thực sự không hài lòng, nên nói với y, có chút cao giọng hơn, “Nhưng rất nhiều, rất nhiều người không phải là đệ tử, và họ sẽ không trở thành đệ tử. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhiều người không phải đệ tử của ta, nhưng họ không bị nhiễm bệnh. Tại sao?” Thủ lĩnh COVID nói, “Vì thời gian của họ chưa đến.” (Ồ.)

Tiện đây, có tin mới, tôi có hỏi y về ngài Thích Nhất Hạnh. “Ngài đã viên tịch trong an bình ở tuổi rất thọ, ngài không phải là đệ tử của ta. Ngươi giải thích điều đó thế nào?” Tôi đang vặn hỏi thủ lĩnh COVID. Tâm trạng tôi lúc đó không vui. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thì thủ lĩnh COVID mới nói, “Vì ngài ấy là một cựu thánh nhân xứng đáng,” nghĩa là ngài là một vị thánh xứng đáng, khi ngài còn sống. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ý của y là vậy. Nhưng đây chính xác là lời của y. Bởi vì ngài ấy là một “cựu thánh nhân xứng đáng.” (Dạ đúng. Ồ.)

Và tôi nghĩ, “Cựu. Ồ, đúng rồi, ngài đã đi rồi. Ngài đã qua đời.” (Dạ.) Nên dĩ nhiên bây giờ ngài là “cựu.” (Dạ, Sư Phụ.) Vị thánh xứng đáng. Thấy đó, không có gì thoát khỏi mắt của bất kỳ chúng sinh nào trong vũ trụ. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Quý vị không thể giả mạo được. (Dạ. Ôi chà.)

Tôi hỏi y, “Vậy thánh nhân xứng đáng sẽ không bị nhiễm COVID sao?” Thủ lĩnh COVID nói, “Thưa đúng.” (Tốt quá.)

Và tôi hỏi điều gì đó về chiến tranh trên thế giới. Điều này tôi không biết có nên nói với quý vị không. Chờ một lát. Đó cũng không phải là lãnh vực của y. (A.) Để tôi nghĩ. Không, không, tôi biết mấy điều này rồi. Nên tôi chỉ hỏi để kiểm tra xem y có biết hay không. Y có biết về chiến tranh và tất cả những điều sắp xảy ra. (Ồ. Dạ.) Người ta đang lo lắng về Ukraine, về Trung Quốc và về Đài Loan (Formosa). (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ đúng, đúng.) Nhưng tôi không nên nói với quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì tôi lo rằng nếu nói với quý vị thì sự việc sẽ đảo ngược và xảy ra ngược lại. Lý do là vậy. (Ồ.) (Chúng con hiểu, Sư Phụ.) Không phải vì tôi muốn giấu quý vị điều gì. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Rồi tôi cảm ơn y, cảm ơn Thượng Đế.

Và rồi tôi gặng hỏi thêm, “Lần này ngươi có thể cho ta biết khi nào COVID-19 sẽ kết thúc và thế giới sẽ trở lại bình thường không?” Thế là thủ lĩnh COVID nói với tôi… Trời ơi, tôi có nên nói không đây? Sao cũng được. Tôi chỉ lo là nếu tôi nói, sự việc sẽ không theo cách như vậy. Thế thôi. Để tôi kiểm tra lại. (Vâng, thưa Sư Phụ.)

Bởi vì lần trước y không muốn cho tôi biết. (Dạ.) Lần này y cho biết, bởi vì tôi hơi buồn bực. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Đợi chút. Nhưng dù sao thì tôi cũng phải cho con người biết. Họ không cần phải tin tôi. Và nếu nó xảy ra ngược lại, thì càng tốt chứ sao. Vậy tôi sẽ cho quý vị biết. (Dạ, Sư Phụ. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Để thế giới biết mà lo liệu, biết để cẩn thận. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thủ lĩnh COVID-19 nói với tôi, “Năm 2099, ngày 4 tháng 11.” (Trời ơi. Còn lâu quá. Quá lâu.) Tôi cảm ơn y đã cho biết thông tin chi tiết.

Tôi nói, “Cảm ơn. Cảm ơn, cảm ơn thủ lĩnh thật nhiều.” (Chao ơi, vậy là còn quá lâu. Ôi Trời.) Lần trước, y không muốn cho tôi biết. Lần này y đã nói tất cả chi tiết. Tôi nói, “Ngươi phải nói cho ta biết, vì một số người thế gian, họ không hiểu gì cả. (Dạ.) Có lẽ chúng ta phải nói với họ, biết đâu họ sẽ thức tỉnh.” Một số người tốt, chỉ là họ không biết và bị ảnh hưởng bởi những người xấu. Và bởi những ác quỷ đầy rẫy khắp nơi. Có rất nhiều ma quỷ, và chúng ảnh hưởng họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Vì vậy, tôi hỏi y thêm, “Vào thời điểm đó, còn lại bao nhiêu phần trăm?” Nghĩa là, nhân loại còn lại bao nhiêu phần trăm. Nhưng tôi chỉ viết cho chính mình đọc, nên không ghi đúng ngữ pháp lắm. Lúc đó, bao nhiêu phần trăm còn lại? “Và chúng ta có thể bắt đầu lại không?” Sau 77 năm. Tưởng tượng coi. “Và từ giờ cho đến đó, sẽ là chết chóc, bệnh tật, tàn phá, những biến thể mới nguy hiểm và gây chết người hơn, đúng không?” Rồi, thủ lĩnh COVID nói, “Dạ đúng. (Ôi, Trời ơi.) Còn 9%.” (9%. Ôi, Trời ơi.) (Ôi chao.) Y nói, “Đến lúc đó chỉ còn lại 9%.” (Ôi chao.) Khoảng 77 năm sau. Con người chỉ còn lại 9%, sự sống. (Ôi Trời ơi.)

Rồi tôi mới hỏi y, “Vắc-xin không giúp gì sao?” Thủ lĩnh COVID nói, “Không. Zêrô.”

Ôi, Trời ơi. (Ồ, chao ơi.) Tôi không biết liệu chúng ta có thể cho cả thế giới biết điều này không, bởi vì người ta có thể cho là tôi ủng hộ việc chống vắc-xin. (Ồ, vâng, thưa Sư Phụ.) Nhưng quý vị có thể thấy rõ là có nhiều người tiêm vắc-xin, rồi mũi tăng cường, thậm chí bốn lần mà vẫn bị nhiễm COVID. Thậm chí còn chết nữa. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Và còn bị nhiễm COVID lần hai – không chỉ một lần. (Dạ phải. Vâng.) Cho nên, thật ra quý vị chạy trời không khỏi nắng. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ở Âu Lạc (Việt Nam) người ta nói như vậy “Chạy trời không khỏi nắng.” (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Xem thêm
Tất cả các phần  (2/6)
1
2022-10-11
8470 Lượt Xem
2
2022-10-12
6568 Lượt Xem
3
2022-10-13
5360 Lượt Xem
4
2022-10-14
5646 Lượt Xem
5
2022-10-15
4637 Lượt Xem
6
2022-10-16
6563 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android