Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thần Giao Cách Cảm Bên Trong Với Minh Sư, Phần 5/7

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Ai cũng có khả năng thần giao cách cảm bên trong. Nếu quý vị tập trung và tự tập luyện một thời gian, quý vị sẽ biết được. Ở những cảnh giới cao hơn, họ chỉ dùng thần giao cách cảm, họ không dùng ngôn ngữ. Họ không giải thích, không nói. Không cần nói. Họ có thể nói, nhưng bằng một cách khác; mình tự động hiểu liền. Không cần phải dùng ngôn ngữ, bởi vì có quá nhiều ngôn ngữ cũng tạo nên rắc rối ở đây. Dù nói cùng một ngôn ngữ, mình cũng không hiểu nhau nữa là, huống chi thần giao cách cảm bên trong.

(Thần giao cách cảm rất mong manh trong thế giới này. Bởi vì con có trải nghiệm với con gái của con, cho vui. Đôi khi câu thông được, đôi khi không.) Đúng, đúng vậy. Giống như máy bộ đàm tôi có đây. Rất dễ hỏng, cô nói đúng đó. Bởi vì nếu cô không tập trung liên tục… Cần chú tâm 24/24 nếu muốn làm bất cứ gì thành công. Nếu muốn là chính mình, phải tập trung 24/24. Bất cứ gì cũng có thể làm mất sự tập trung. (Dạ, con đã có [khả năng] này từ lâu, lâu lắm rồi, mấy người bạn nói là con điên,) Không, cô không điên. (nói là không thật, rồi con…) Không, không, cái đó có thật. (Rồi con bị cắt đứt và rất khó…) [Khó] có lại. (…để có lại.) Tôi biết. Cô cũng cần phải tập luyện; ờ, phải tập luyện. Nếu tập trung tốt, cô tự nhiên có được khả năng đó.

Ai cũng có khả năng thần giao cách cảm bên trong. Nếu quý vị tập trung và tự tập luyện một thời gian, quý vị sẽ biết được. Ở những cảnh giới cao hơn, họ chỉ dùng thần giao cách cảm, họ không dùng ngôn ngữ. Họ không giải thích, không nói. Không cần nói. Họ có thể nói, nhưng bằng một cách khác; mình tự động hiểu liền. Không cần phải dùng ngôn ngữ, bởi vì có quá nhiều ngôn ngữ cũng tạo nên rắc rối ở đây. Dù nói cùng một ngôn ngữ, mình cũng không hiểu nhau nữa là, huống chi thần giao cách cảm bên trong. (Dạ, nhưng nền giáo dục ngăn tất cả điều này.) Đúng, đúng, đúng. Tất cả những khả năng bên trong. (Một khi đầu óc xen vào) Tôi biết. (và thổi sạch mọi thứ,) Tôi biết, tôi biết. (xóa đi tất cả. Tương tự như trường hợp về Ánh Sáng [Thiên Đàng nội tại].) Đúng. (Đôi khi đầu óc đến rất nhanh và đặt một bản sao của nó vào đó.) Phải, tôi biết. (Rồi mình không nhận ra mình không có trong đó.) Tôi biết. Tôi biết.

Số phận con người chúng ta ở đây rất đáng thương, phải, rất đáng thương. Chúng ta đã mất đi nhiều thứ tốt đẹp, tự nhiên, và hữu ích cho chúng ta. Chúng ta thâu nhận toàn rác rưới và những thông tin vô dụng. (Dạ, ở trường.) Còn nếu mình không đến trường để học tất cả những kiến thức vô bổ này, thì mình sẽ bị ngược đãi, hoặc bị cáo buộc là thế này, thế kia, thế nọ. Dù sao, nhiều điều quý vị học ở trường không thể sử dụng được trong đời sống, cần thực hành mới sử dụng được. Có nhiều thứ cũng có thể dùng. Nếu đó là khoa học này nọ, có lẽ quý vị có thể tiếp tục dùng. Nhưng có nhiều thứ: như lẽ thường tình, và thần giao cách cảm, không thể học ở trường, nó ngăn lại. Điều đó cũng có thật. Kiến thức trần gian thường cản trở khả năng bên trong của chúng ta. (Khi ở trường, khi học hành, mình sử dụng hết sức lực để dịch hoặc làm toán, nên không còn sức lực nữa. Mình hoàn toàn kiệt sức hết năm này sang năm khác, rồi [khả năng] này không còn nữa.) Đúng vậy.

Máy quay phim ở đúng tầm chưa? Tốt chứ? (Con đang cố gắng để nó thấp nhất có thể.) Tại sao thấp nhất có thể? (Dạ, không phải thấp nhất có thể, mà ngang tầm mắt Sư Phụ.) Ồ, vậy hả? Ai làm cái này? Anh hả? Họ huấn luyện anh làm vậy hả? (Dạ.) Tuyệt. (Dạ đang quay thử.) Hy vọng vậy. Tôi luôn là người thử nghiệm cho tất cả đệ tử không chuyên nghiệp. Không có ai là chuyên gia. [Họ] chỉ đến rồi huấn luyện bằng cách này, sử dụng tôi làm đối tượng thử nghiệm. Tội nghiệp Sư Phụ, cái gì cũng biết, cái gì cũng làm. Được chưa? Mọi thứ ổn rồi chứ? Tốt chưa? Quý vị đi, rời đi, và bay, hay gì đó. (Ngày mai chúng con sẽ về.) Không sao, đến lúc về rồi. Đủ chưa? Chưa hả? (Dạ chưa.) Ờ. (Xin cảm ơn Sư Phụ.)

Có gì khác muốn nói không? (Dạ có một vài người muốn ở lại lâu hơn, và con thắc mắc không biết mình được phép ở lại bao lâu?) Ở lại đây hả? (Dạ vâng.) Ở lại đến chừng nào hết tiền thì thôi. Nhưng tôi sẽ không ở lại lâu. Nên sao cũng được, bất cứ gì quý vị thích. (Dạ.) Quý vị hỏi người Đại Hàn ở đây. Đây là đất của họ. Một phần là tiền của tôi, nhưng không phải hoàn toàn. Anh thích ở đây lắm hả? Bởi vì anh nghĩ tôi ở đây? (Dạ.) Tôi bắt đầu chán ngấy với bộ đàm, với nói chuyện qua điện thoại bằng tiếng Hy Lạp và với thị giả không có thần giao cách cảm ở đây. Vậy, đừng hy vọng quá nhiều.

Tôi chỉ muốn biết, làm cách nào có thể liên lạc với đầu óc con người nhanh chóng và hiệu quả mọi lúc, không phải thỉnh thoảng, mà luôn luôn. Tôi rất đòi hỏi bởi vì tôi có một công việc đòi hỏi. Tôi không nhớ kể từ khi nào tôi bắt đầu cảm thấy phiền hà bởi tất cả những thứ này. Trước kia, khi còn là một phụ nữ bình thường, tôi không quan tâm nhiều lắm. Thế giới này không quấy rầy tôi chút nào. Tôi có thể ở bất cứ đâu và làm bất cứ gì. Ngay cả trước khi tôi trở thành “chủ tịch” của đoàn thể này, thành Vô Thượng Sư của quý vị, tôi cũng không bận tâm nhiều vậy. Tôi không hề cảm thấy có loại phiền hà nào. Dường như ngày nào cũng rất bình an, và dường như nơi đâu cũng ổn. Tôi đoán đây là trạng thái mà quý vị đang có hiện giờ. Cho nên quý vị không ngại ngủ trên mặt đất, hoặc ngồi trên đất bụi hoặc ăn cỏ. Quý vị vui vẻ, phải không? (Dạ.) Đúng. Hãy giữ trạng thái đó. Làm đệ tử thì khỏe. (Dạ chỉ ở trong vùng [an ổn].) Làm đệ tử thì khỏe. Cái gì? Vùng trung lập hả? (Dạ chỉ ở trong vùng hỷ lạc.) Vùng hỷ lạc.

(Chuyện gì xảy ra trên đó?) Máy bay. (Đang do thám.) Không, thỉnh thoảng họ đến. Hôm qua cũng có một chiếc, hôm nay lại một chiếc nữa. (Dạ, hôm qua cũng vậy.) Tôi đoán là họ đi kiểm tra núi, rừng, đi tuần tra rừng, để xem chúng ta có trồng thêm thánh nhân nào trong rừng này không. Ờ, ờ. Không, tôi không ló ra ngoài đâu. Tôi được bảo vệ dưới mái nhà này. Được rồi quý vị. Cảm ơn vì đã đến và cảm ơn vì rời đi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không, không có chi. Tôi biết quý vị thích vậy. Tôi thương quý vị. Quý vị thật tuyệt.

(Thưa Sư Phụ.) Hả? (Thưa còn nữa.) Một câu hỏi nữa? (Cuối cùng, vâng, con có một vấn đề nhỏ về sức khỏe, nó xuất hiện khi con thiền Quán Âm ở tư thế như thế này. Con làm sạch ruột kết hơi mạnh,) Ồ! (và con gặp một vấn đề, con nghĩ, là vấn đề lâu rồi xuất hiện trở lại, và con chỉ muốn biết con có nên tiếp tục không để ý đến nó và tập trung vào mắt trí huệ, hay là con vẫn phải để ý đến vấn đề này.) Tôi không hiểu rõ lắm. Anh gặp vấn đề với bên trong? Và bây giờ anh không thể… Anh không thể ngồi như thế hả? (Con cố gắng tập trung ở đây.) Không, không, đừng làm thế. (Con đứng dậy.) Được, được. Nếu bị đau, thì cứ ngồi cạnh cái bàn hoặc gì đó. (Dạ, vâng.) Anh ngồi trên ghế. Hoặc lấy một cái ghế đơn giản, rồi ngồi ngược lại. (Dạ.) Không cần phải ngồi như thế.

(Một điều về việc này…) Mỗi người mỗi khác; quý vị phải chăm sóc bản thân mình. Không cần phải ngồi như thế. Lúc truyền Tâm Ấn, anh đã được giải thích rồi. Ngồi thế nào cho thoải mái. Và trong thiền đường, nếu không thể ngồi như thế, thì lấy một cái ghế đâu đó. Hoặc ngồi với cây gậy ở phía trước. (Dạ không, vì đó là tư thế tốt nhất.) Không, không phải lúc nào cũng vậy, không. Nếu anh cảm thấy thoải mái, đó là tốt nhất. Nếu có thể tập trung, đó là tốt nhất. Chứ không phải tư thế. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. Dù đó là tư thế tốt nhất, anh không thể tự sát chỉ để có được tư thế tốt nhất.

(Sư Phụ có nói về nhóm làm việc đặc biệt mà Ngài đang thành lập. Chúng con đã ghi tên với ban thông tin tâm linh. Khi nào chúng con sẽ biết là Ngài sẽ liên lạc với chúng con hay không?) Trễ rồi; mọi người đã đi hết rồi. Vậy anh có gì, sẵn dịp anh đang ở đây? Nếu như anh có tin gì hay, anh là người làm việc giỏi, thông minh, bất cứ gì. (Chỉ có nhiều ý kiến.) Như gì? (Ý kiến làm sao gây quỹ cho hội.) Như gì? Cách nào? (Có thể làm phim, cách đó dường như dễ có lợi tức.) Được, tuyệt. (Thêm nữa…) (Phim trinh thám.) Phải! Cái đó tuyệt. (Đặc biệt với 009.) (Đặc biệt với Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư.) Được.

(Con cũng muốn biết Sư Phụ có định tạo dựng một ngôi làng tâm linh lần nữa tại một quốc gia khác hay không. Con định nghiên cứu về Canada.) Không ở Canada. (Quá lạnh, phải không ạ?) Quá lạnh, cưng à. Mùa đông người Canada nào cũng cố gắng rời khỏi xứ để đến một nơi nào đó, tôi không dại gì đến đó. Nhưng không đến nỗi tệ. Dù trời lạnh, chúng ta cũng có thể đối phó được, nếu chính phủ tốt và không gây trở ngại. Nhưng có lẽ khí hậu quá lạnh cho mọi người, không biết nữa. (Dạ. Dạ dọc theo bờ biển nhiệt độ không hạ thấp dưới 0 độ nhiều lắm.) Tôi biết, tôi biết. (Nhiều lắm…) (Dưới 0 độ…)

Nếu chúng ta có cơ sở hạ tầng thì không sao. Thường thì chúng ta có quá nhiều người. Số người sẽ mãi tăng lên. Hội trường sẽ quá lớn, và chúng ta không có đủ tài nguyên, nhân lực và thời gian để xây mọi thứ này, bởi vì tôi luôn luôn phải tiếp tục công việc của mình. Và nếu chúng ta cứ bận rộn xây cất, sẽ rất chật vật với tài nguyên và năng lực của mình. Bằng không, cho dù thời tiết lạnh, nếu quý vị xây một cơ sở hạ tầng tốt, và ấm áp bên trong, thì sẽ không cảm thấy lạnh chút nào. Tôi đã từng ở Canada, và ở trong nhà, cảm thấy rất thoải mái. Rất dễ chịu, họ làm chỗ ở dễ chịu. Mình cảm thấy rất thoải mái, và người Canada rất dễ mến. Và chính phủ Canada… Cái gì? (Xin cảm ơn Sư Phụ.)

Chính phủ Canada rất công bình, rất nhân đạo. Thí dụ, Canada là một trong số ít quốc gia hoặc có lẽ là quốc gia duy nhất trên thế giới, không cho phép ký giả có mặt trong tòa. Bất cứ ai bị kết án về bất cứ tội gì, họ cố gắng xét xử công bình, với tất cả những dữ kiện mà họ có. Và không cho giới truyền thông dính vào, tới khi mọi việc đã rõ ràng. Họ không để cho giới truyền thông buộc tội và làm cho tình cảnh của người đó tệ hơn, trút hết mọi giận dữ hoặc phán xét của công chúng lên một người vô tội, tới khi chứng minh người đó có tội. Tôi rất thích điều đó, và không có án tử hình. (Dạ.)

Chính phủ luôn luôn cố gắng giữ… Việc đó thậm chí đã thành luật. Báo chí không thể đăng tải bất cứ tin gì về bất cứ phạm nhân nào, tới khi có quyết định là người đó có tội hay không. Lúc đó, báo chí có thể có được vài thông tin, nhưng trước đó, họ không được phép in bất cứ tin gì. Bởi vì thường thì báo chí giết người bằng cách đó. (Dạ phải) Bị cáo chưa được chứng minh có tội, nhưng sự phẫn nộ của công chúng đã giết họ rồi, khiến trong lòng họ căng thẳng, và tâm lý bị tổn thương. Rồi họ có thể nói bất cứ gì, làm bất cứ gì, hoặc có thể nổi điên và giết cảnh sát trong tù, rồi làm cho họ càng tệ hơn dưới ánh mắt của mọi người, và như vậy người đó đã phạm tội rồi. Họ quá sợ hãi bên trong phòng giam nhỏ, đơn độc một mình, với mọi dư luận đang phóng về họ. Rồi tất cả mấy tù nhân khác cũng tức giận họ nữa. Cho nên, chính phủ Canada rất khai ngộ. Tôi rất mừng.

Tôi hy vọng họ giữ đường lối này. Tôi nghĩ Thượng Đế đã gia trì cho họ để chọn những người tốt như thế cho Canada. Tôi ước tất cả mọi quốc gia cũng đều giống như vậy. Bởi vì ở nhiều quốc gia, trước khi phạm nhân bị buộc tội, công chúng đã kết án người đó rồi. Họ không có cơ hội để phản kháng lại quần chúng, không chỉ người dân trong nước, mà cả quốc tế nữa. Mọi người đọc báo chí, hoặc xem tin tức trên TV, và tất cả đều tức giận về người đó, nhưng có thể người đó vô tội! Dù có tội hay không, họ có quyền để chứng minh. (Dạ đúng.) Họ có quyền đợi cho tới khi bản án được tuyên bố. Cho nên, tôi rất tán thành chính phủ Canada, người dân và xứ sở của quý vị. Tôi rất thích. Có thể tôi cũng cân nhắc việc đến đó, không phải là tôi không muốn đến, có điều trời lạnh giết tôi mất.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (5/7)
1
2023-06-25
5089 Lượt Xem
2
2023-06-26
3861 Lượt Xem
3
2023-06-27
3821 Lượt Xem
4
2023-06-28
3515 Lượt Xem
5
2023-06-29
3449 Lượt Xem
6
2023-06-30
3123 Lượt Xem
7
2023-07-01
3165 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android