Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Sức Mạnh Của Sự Độc Lập, Phần 1/6

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Chúng ta không chỉ thiền. Chúng ta cũng giúp mọi người khi họ gặp khó khăn. Bởi vì biết đâu kỳ tới có thể là quý vị. Nhưng thật ra, chúng ta luôn chăm sóc chính mình. Chúng ta không bao giờ làm phiền ai. Chúng ta chưa hề nhờ ai giúp đỡ vì phải như vậy mới đúng. Chúng ta là người cho, chứ không là người nhận. Từ khi còn nhỏ, đã rất khó khăn cho tôi để mở miệng đòi hỏi bất cứ gì. Có lẽ đó cũng là một thói quen. Thiên nhân, họ không bao giờ đòi hỏi. Họ chỉ cho. Họ có rất nhiều. Vì vậy, chúng ta đang thực hành phẩm chất Thiên Đàng. […]

Quý vị đã chuẩn bị tai nghe chưa? (Dạ có.) Tai nghe cho ai dùng? (Cho người Âu Lạc (Việt Nam), người nói tiếng Anh, người Hoa và một số cho người Nhật…) Dành cho những ai cần phiên dịch, phải không? (Dạ.) Ai đang dịch tiếng Hoa? Tất cả quý vị đều dịch được à? Tốt. Ủa, có nhà mới hả? Nhà mới? Ðể làm chi? (Dạ để ngồi thiền.) Thiền ở bên trong? Đúng không? (Dạ.) Đủ chưa? Có được phép không? (Dạ chưa. Dùng làm nhà kho ạ.) Ồ? (Chúng con vẫn thiền bên trong.) Kiến ​​trúc siêu đẳng cho nhà kho. Chà. Như thế này, khi quý vị không thiền thì nó chiếm chỗ. Lưu trữ cái gì? Sách này kia hả? (Dạ hiện tại là nhà kho và dành cho những người đến ngủ qua đêm. Và sau này, khi có nhiều người hơn thì chúng con sẽ bắt đầu sửa chữa, rồi chúng ta có thể thiền bên trong.) Ồ. (Và họ định sẽ nối chúng với nhau làm thành một ngôi nhà lớn.) Đúng, đúng. Phải. Được rồi. Loại nhà di động này được phép. Đúng không? (Dạ phải.) Kiểu như nhà di động. (Dạ.)

Thực ra hôm nay tôi rất mệt, không muốn đến. Nhưng tôi nghĩ sẽ không ở đây lâu nên mới đến gặp quý vị. Và cũng vì công việc cứu trợ hoả hoạn. Hôm nay tôi đã ký 70,000 đô la [Mỹ], tấm séc đầu tiên mà tôi đã từng ký sau nhiều năm để mua thực phẩm (thuần chay) và tiếp tế cứu trợ cho các nạn nhân, theo yêu cầu của họ. Một số đồng tu đã đi ra ngoài [mua] đồ. Nhưng có lẽ chúng tôi cần một số quý vị tình nguyện đi đến đó để giao hàng và có lẽ cần thêm một số tình nguyện viên biết mua sỉ ở đâu và những thứ tương tự. Bởi vì họ cần quần áo. Họ nói rằng họ cần quần áo, đồ hộp và đồ dùng hàng ngày như khăn tắm, bàn chải đánh răng, đủ thứ. Vì vậy, chúng tôi cần thêm người tình nguyện mua mấy thứ này và thêm một số người đến đó để giao hàng. Cho nên, quý vị phải nhờ anh đó hoặc ủy quyền cho người khác sắp xếp việc này. Tôi muốn đích thân đến đó gặp họ và an ủi họ, nhưng anh ấy nói họ không cho mọi người vào trong đó. Giống như lần trước, họ chỉ yêu cầu thực phẩm, tiếp tế, tiền bạc, nhưng họ không cho chúng tôi vào. Rồi tôi hỏi: “Vậy nếu họ thiếu nhân lực thì sao?” Xong, tôi nói: “Được rồi. Lần sau nếu muốn giúp đỡ thì chúng ta phải được huấn luyện trước”.

Vì vậy, tôi nghĩ rằng quý vị nên được huấn luyện với một số tổ chức cứu trợ và liên hệ với tất cả họ để lỡ cần đến, trong trường hợp khẩn cấp, như vụ hỏa hoạn vài ngày trước hoặc thảm họa lũ lụt, thì quý vị có thể liên lạc với những tổ chức này và giúp họ về nhân lực, đồng thời cung cấp trợ giúp của mình cho họ. Vậy nhanh hơn. Trung tâm nào cũng nên tổ chức việc này. Có lẽ, quý vị tình nguyện và thay phiên nhau làm việc. Có lẽ ai đó rảnh vào ban ngày, và một số khác chỉ rảnh vào ban đêm hoặc cuối tuần, hoặc gì đó. Nhưng khi có trường hợp khẩn cấp, quý vị cũng phải sẵn sàng 24 tiếng. Bởi vì nếu chúng ta chỉ cho tiền hoặc thức ăn, thì cũng không tốt bằng như chúng ta đến tận nơi với tình thương và quan tâm. Và chúng ta cũng cho những người này mượn một số phước lành của Thiên Đàng cho nên nó ảnh hưởng lâu dài hơn, cũng như có lẽ chúng ta có sự liên hệ trực tiếp. Điều đó dễ chịu hơn cho nạn nhân. Trong lúc khó khăn, họ không chỉ cần thức ăn, mà đôi khi họ cũng cần sự an ủi, khuyên giải, và vài lời quan tâm. Cho nên, tôi nghĩ trong tương lai chúng ta nên làm vậy. Vậy bây giờ quý vị bận rộn rồi. Quý vị cần phải học tiếng Anh. Quý vị phải tổ chức một đội cứu trợ.

Nhưng thực ra, ở Đài Loan (Formosa), ít nhiều chúng ta đã làm điều đó mỗi tháng, hoặc mỗi... Không phải mỗi tháng, mà là thường xuyên, như hàng tuần hoặc hai tuần một lần. Luôn có một chương trình hoặc dự án đang được thực hiện bởi một số người Miaoli (Miêu Lật) chúng ta, đi khắp nơi và phân phát một số hàng hóa hoặc tài chánh để giúp đỡ những ai thực sự cần. Hoặc [giúp] các tổ chức khác nhau mà họ không giàu có cho lắm. Thí dụ như Hội Hồng Thập Tự, họ rất nổi tiếng, nên tôi nghĩ nhiều người sẽ giúp họ. Nhưng một số tổ chức nhỏ, họ chăm sóc trẻ mồ côi hoặc người khuyết tật này nọ. Họ không nổi tiếng, nên tình trạng tài chính của họ cũng không mấy khả quan. Vì vậy, đôi khi chúng ta sẽ giúp những tổ chức nhỏ chưa được biết đến này. Nên ít nhiều, chúng ta đã làm điều này rồi. Nhưng để đi vào hoạt động, nơi hoạt động [thực sự xảy ra], thì có lẽ quý vị cần thêm huấn luyện. Vậy có lẽ quý vị tình nguyện làm điều đó nhá.

Chúng ta không chỉ thiền. Chúng ta cũng giúp mọi người khi họ gặp khó khăn. Bởi vì biết đâu kỳ tới có thể là quý vị. Nhưng thật ra, chúng ta luôn chăm sóc chính mình. Chúng ta không bao giờ làm phiền ai. Chúng ta chưa hề nhờ ai giúp đỡ vì phải như vậy mới đúng. Chúng ta là người cho, chứ không là người nhận. Từ khi còn nhỏ, đã rất khó khăn cho tôi để mở miệng đòi hỏi bất cứ gì. Có lẽ đó cũng là một thói quen. Thiên nhân, họ không bao giờ đòi hỏi. Họ chỉ cho. Họ có rất nhiều. Vì vậy, chúng ta đang thực hành phẩm chất Thiên Đàng. Thành ra tôi mới bảo quý vị, quý vị phải chăm sóc chính mình. Hãy thông minh và kiên quyết trong vấn đề hàng ngày của mình. Và hãy biết đủ với một ít (thứ), để chúng ta không bao giờ cần giúp đỡ hoặc không bao giờ có rắc rối.

Hôm nay chúng ta đã mang một số đồ ăn (thuần chay) rồi bởi vì... À, tôi đã nằm trên giường cả ngày, phải thú nhận với quý vị. Tôi không được khỏe lắm. Tôi ho suốt đêm qua, gần như cả đêm. Cả đêm, là nói quá. Ngay khi tôi ngừng nói chuyện với quý vị và bước vào xe... Tôi đã kể rồi, phải không? ... lập tức tôi ho quá chừng. Thật là ngại, nhưng chuyện là vậy đó. Và rồi tiếp tục ho tới khi tôi về đến nhà, nên tôi không ngủ được nhiều. Thế là tôi phải nằm trên giường cả ngày. Tôi cảm thấy khó chịu. Nhưng tôi vẫn làm việc trên giường. Tôi làm đủ thứ công việc, đủ thứ tài liệu, giải quyết nhiều vấn đề và hoàn thành nhiều công việc trên giường. Vì thế, tôi không có văn phòng đàng hoàng. Mỗi nhân vật quan trọng, họ đều có văn phòng. Tôi chưa bao giờ có văn phòng. À, tôi có văn phòng ở Miaoli (Miêu Lật), nhưng đó là một cái lều. Lều đó lớn hơn lều của quý vị. Dĩ nhiên, tôi là Minh Sư mà. Chứ sao nữa. Phải không? Tôi có đặc quyền có lều lớn hơn. Khoảng bốn người có thể ngủ trong lều của tôi, có thể sáu, nhưng chưa bao giờ có nhiều người như vậy trong lều của tôi. Tôi có thể có tài liệu này nọ.

Bây giờ nói về lều, tôi nói chuyện với anh ấy khi anh ấy lái xe chở tôi. Tôi nói: “Tôi cảm thấy tội cho đồng tu, nhất là những người sống ở Miaoli (Miêu Lật) hoặc những người đi cùng tôi, như ở Hồng Kông và mấy nơi khác. Họ luôn ngủ trong lều. Đôi khi trời mưa, họ bị ướt hết”. Giống như lần trước quý vị có thiền tứ ở đâu nhỉ? Thành phố Honolulu. Chà, quý vị chân đều lấm bùn. Phải không? Không sao, nhưng rồi quần áo của quý vị cũng ướt. Nhưng làm sao mà quý vị vẫn trông lộng lẫy như vậy trong bữa tiệc? Sao quý vị làm được như vậy? (Dạ khách sạn. Chúng con thay trong đó.) Trong khách sạn. Nhưng vẫn là thông báo gấp rút. Phải không? (Dạ phải.) Chúng ta rời đi lúc hai giờ, nhưng quý vị còn phải chuẩn bị để người điều khiển kiểm tra xem quý vị có đủ trang phục này kia trước khi quý vị có thể vào. Và phải mất nhiều thời gian để trang điểm và mặc đẹp. Sao quý vị có thể nhanh vậy? Quý vị thật sự có thần thông. Ừ, tôi rất mừng cho quý vị.

Và tôi nói: “Tôi nghĩ đến những người sống với tôi tại Hồng Kông. Tất cả họ sống trong…” Đây chẳng là gì cả. Bởi vì tôi hiếm khi ho khi làm việc. Nó biết khi nào nên ho. Rất ngoan. Khi tôi ngừng làm việc, nó tấn công tôi ngay lập tức. Nó nói: “À, đã đến lúc rồi”. Nhưng hôm nay có một bác sĩ đến gặp tôi. Bác sĩ là đồng tu của chúng ta. Có lẽ tôi sẽ khỏe hơn. Tôi đã rất ngoan, uống thuốc đúng giờ, bốn tiếng một lần. Thật vậy, tôi đã uống hai lần. Rất ngoan. Tôi đã rất ngoan suốt ba tháng. Thế mà cơn ho của tôi vẫn không thuyên giảm. Tôi đã uống bất cứ loại thuốc nào họ đưa cho tôi. Nhưng vẫn chưa khỏi. Tôi không cố ý làm quý vị lo lắng. Tôi thật sự đã uống thuốc từ hai đến ba tháng nay rồi. Có lẽ là do nghiệp chướng. Anh ấy nói đó là viêm khí quản, vấn đề về phổi và sốt. Sau khi uống thuốc, tôi sẽ khỏi. Hy vọng là vậy. Nhiều bác sĩ cũng nói với tôi câu tương tự. [Nhưng] vẫn không khỏi. Sao tôi lại nói tiếng Hoa nhỉ? Quý vị đâu có hiểu.

Xin lỗi. Tôi đã chuyển sang tiếng Hoa. Tôi nói tôi là một bệnh nhân rất kỷ luật. Bác sĩ cho thuốc gì là tôi uống thuốc nấy. Hôm nay tôi đã uống hai lần rồi. Anh ấy nói không sao, chỉ là bị viêm thôi, uống thuốc vài ngày là sẽ khỏi. Tôi nói: “Hy vọng vậy” bởi vì vài bác sĩ khác cũng nói với tôi câu tương tự trong hai tháng qua rồi. Cho nên, tôi nghĩ có lẽ bệnh [ho] của tôi là do nghiệp chướng, không phải do tình trạng thể chất. Dù gì đi nữa, cũng không sao. Nó phải như vậy.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (1/6)
1
2024-01-28
4586 Lượt Xem
2
2024-01-29
3736 Lượt Xem
3
2024-01-30
3637 Lượt Xem
4
2024-01-31
3340 Lượt Xem
5
2024-02-01
3112 Lượt Xem
6
2024-02-02
2939 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android