Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Từ thuở sơ khai, nhân loại đã được Thượng Đế ban phước để được là một phần trong những điều kỳ diệu của thế giới. Tuy nhiên, qua nhiều thời đại, chúng ta thường đánh mất lòng biết ơn và sự khiêm nhường. Để đáp lại, Thượng Đế đã gửi đến vô số Minh Sư Khai Ngộ để nhắc nhở chúng ta về Lực Lượng và Tình Thương bao la của Ngài. Nhiều thế kỷ qua, trí huệ của các vị Minh Sư Khai Ngộ đã được gìn giữ và chia sẻ thông qua kinh sách thiêng liêng nhằm khôi phục đức tin của con người vào Đấng Thiêng Liêng, tạo nền tảng cho sự phát triển tâm linh. Khi được nuôi dưỡng, đức tin sẽ nở rộ thành một lực lượng dẫn đường mang lại bình an nội tại và tiết lộ tiếng gọi thực sự của chúng ta trong đời. Tuy nhiên, những ai phớt lờ hay không tôn trọng đức tin của mình vào Thượng Đế có thể sẽ đi lạc lối ra khỏi chánh đạo, đánh mất phương hướng tâm linh và đạo đức. Titanic, con tàu huyền thoại nổi tiếng là con tàu chở khách lớn nhất vào đầu những năm 1910, dài 269 mét và nặng 46.000 tấn. Được trang bị với 16 khoang chống thấm nước, tàu được thiết kế để có thể nổi ngay cả khi bốn khoang bị ngập, tạo cho nó danh tiếng là “không thể chìm”. Vào ngày hạ thủy, ngày 10 tháng Tư, năm 1912, kỹ sư hàng hải của Titanic, Thomas Andrews, đã được một phóng viên hỏi về sự an toàn của con tàu. Kỹ sư Thomas Andrews một lần đã trả lời: “Ngay cả Thượng Đế cũng không thể nhấn chìm con tàu”. Ngày 10 tháng Tư, 1912, Andrews đã đưa một nhóm các kỹ sư bảo trì lên tàu Titanic cho hành trình đầu tiên của nó. Mục đích của ông là giám sát hoạt động của tàu và theo dõi mọi điều chỉnh cuối cùng. Sau bốn ngày trên biển, vào ngày 14 tháng Tư, Andrews gửi một bức điện tín cho bạn bè, khoe rằng con tàu đã gần như hoàn hảo – một kỳ quan của kỹ thuật con người. Tuy nhiên, vào lúc 11:40 đêm cùng ngày, tàu Titanic đã va phải một tảng băng trôi khi Andrews đang trong phòng làm việc. Chỉ hơn một giờ sau vụ va chạm, tàu Titanic đã chìm sâu xuống đáy đại dương lạnh giá, mang theo 1500 người xấu số, trong đó có cả kỹ sư Thomas Andrews. Những người sống sót sau đó đã kể lại rằng họ đã thấy Andrews nhiều lần trước khi con tàu bị chìm, ông đi tìm kiếm những hành khách còn lại và động viên họ giữ vững tinh thần. Danh tiếng và sự hào nhoáng có thể làm con người mù quáng, và sự ngưỡng mộ của người hâm mộ có thể khiến họ quên đi đức tin của mình, và cảm thấy mình là bất khả chiến bại. Ngôi sao Hollywood Marilyn Monroe đã sống một cuộc đời khiến nhiều người phải ghen tị – sở hữu sắc đẹp, danh tiếng và sự giàu có. Bà đã trở thành một trong những biểu tượng quyến rũ bậc nhất của thập niên 1950 và đầu thập niên 1960. Năm 1962, trong một buổi quay phim, bà đã bác bỏ một bài giảng của Mục sư Billy Graham, người đang thực hiện một chương trình truyền giáo gần đó, và bà đã có những lời lẽ thiếu tôn trọng về Chúa. Mục sư nói với ngôi sao Hollywood rằng Thượng Đế đã đưa ông tới để chia sẻ lời dạy trong Kinh Thánh với bà. Tuy nhiên, Marilyn đã từ chối mục sư, bà nói: “Tôi không cần Chúa Giê-su của ông”. Vào ngày 4 tháng 8, năm 1962, Marilyn Monroe được phát hiện đã qua đời trong nhà riêng của bà ở Los Angeles. Cái chết của bà được xác định là tự tử do dùng thuốc an thần quá liều. Tuy nhiên, nhiều giả thuyết đã tồn tại qua nhiều thập niên kể từ khi bà qua đời. Cái chết bí ẩn của nữ diễn viên bạc mệnh này vẫn chưa được làm rõ cho tới ngày nay, nguyên nhân thực sự vẫn chưa được tìm thấy. Nhóm The Beatles, biểu tượng âm nhạc thế kỷ 20, đã làm say đắm hàng triệu người hâm mộ trên thế giới với doanh số bán đĩa kỷ lục và những buổi biểu diễn khó quên. John Lennon, một trong những người đồng sáng lập nhóm, không chỉ là nguồn sáng tạo phía sau âm nhạc, mà còn là người đóng vai trò quan trọng trong việc định hình phong cách và tầm nhìn đặc biệt của nhóm. Vào thời điểm đỉnh cao danh vọng, Lennon đã gây ra cuộc tranh cãi toàn cầu với một tuyên bố đầy khiêu khích về Chúa Giê-su (trường chay) trong một cuộc phỏng vấn, châm ngòi cho làn sóng tranh luận sôi nổi trong công chúng. Tháng ba năm 1966, trong một buổi phỏng vấn với Tạp chí Hoa Kỳ, John Lennon đã nói: “Cơ-đốc giáo sẽ kết thúc, nó sẽ biến mất. Tôi không cần phải tranh luận về điều đó. Tôi chắc chắn. Chúa Giê-su thì ổn, song các tín đồ của Ngài quá đơn giản, ngày nay chúng tôi còn nổi tiếng hơn Ngài ấy rất nhiều”. Trong buổi phỏng vấn này, Lennon cho rằng công chúng đã bị thu hút bởi nhóm The Beatles hơn là Chúa Giê-su, và rằng đức tin Cơ-đốc đang suy tàn, trong khi nhạc rock có thể tồn tại lâu hơn. Mặc dù những lời bình luận của ông không gây ra nhiều phản ứng ở Anh, nhưng lại gây ra một làn sóng phản đối mạnh mẽ tại Hoa Kỳ, khi tạp chí dành cho thanh, thiếu niên Datebook đăng lại cuộc phỏng vấn khoảng năm tháng sau đó. Các cuộc biểu tình nổ ra, người dân đốt các đĩa thu âm và các sản phẩm của nhóm The Beatles, với lời đe dọa nhằm vào Lennon, khiến ban nhạc phải dừng lưu diễn. Mười bốn năm sau tuyên bố gây tranh cãi của Lennon về việc “nổi tiếng hơn cả Chúa Giê-su”, ông đã bị một người hâm mộ bắn chết và nhóm The Beatles cuối cùng đã tan rã. Agenor de Miranda Araújo Neto, được biết đến nhiều hơn với nghệ danh Cazuza, được tôn vinh là một trong những biểu tượng nhạc rock của Brazil thập niên 80, là người tiên phong trong phong trào nhạc pop và rock của đất nước này. Tuy nhiên, ông đã chịu một kết cục bi thảm sau khi tỏ ra thiếu tôn trọng Thượng Đế. Trong một lần trình diễn ở Canecio, Rio de Janeiro, Cazuza, đang hút thuốc trên sân khấu, đã ngạo mạn thổi khói vào không khí và nói: “Chúa ơi, đó là dành cho người”. Ngày 7 tháng 7 năm 1990, Cazuza qua đời ở tuổi 32 do bệnh AISD, chịu đựng nỗi đau đớn tột cùng trong những giây phút cuối đời. Sự ngạo mạn, coi thường các giá trị thiêng liêng và những tuyên bố đầy khiêu khích có thể gây ra hậu quả ngay lập tức. Một thí dụ đáng chú ý là Tổng thống Brazil Tancredo Neves, một nhân vật chủ chốt trong lịch sử hiện đại của Brazil. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1984, ông đã thể hiện cái tôi và lòng kiêu ngạo quá mức, thậm chí còn không tôn trọng những giá trị thiêng liêng mà ông đã từng trân quý. Năm 1984, trong chiến dịch tranh cử tổng thống, Tancredo Neves đã tuyên bố: “Ngay cả Chúa Trời cũng sẽ không thể loại tôi khỏi chức tổng thống nếu tôi nhận được 500.000 phiếu bầu từ đảng của tôi!” Neves đã nhận được số phiếu bầu mà ông mong muốn và được bầu làm Tổng thống Brazil vào ngày 15 tháng 1 năm 1985, thông qua một cuộc bỏ phiếu bầu cử gián tiếp của một hội đồng được chỉ định. Tuy nhiên, vào đêm trước lễ nhậm chức của mình, ngày 14 tháng 3 năm 1985, Neves đã lâm bệnh nặng và qua đời 39 ngày sau đó do viêm túi thừa đại tràng. Ông không bao giờ có cơ hội đảm nhận vai trò Tổng thống. Kinh Thánh và di sản tôn giáo xứng đáng được kính trọng vì chứa đựng giáo lý Thiêng Liêng và những ý nghĩa thánh linh được truyền lại từ Đấng Toàn Năng, vượt qua mọi ranh giới về thời gian và không gian. Christine Hewitt, một trong những nhà báo danh tiếng nhất ở Jamaica, nổi tiếng qua công việc của bà trong giới truyền thông trong nước và quốc tế. Tuy nhiên, bà đã có những bình luận thiếu tôn trọng về Kinh Thánh, một hành động sớm dẫn đến hậu quả bi thảm. Nhà báo người Jamaica Christine Hewitt đã từng tuyên bố: “Kinh Thánh là cuốn sách tệ nhất từng được viết ra”. Vào tháng 6 năm 2006, người ta phát hiện bà đã bị chết cháy trong xe hơi của mình. Ngày 24 tháng 12 năm 1993, trong bài thuyết giảng tại Costa Rica, Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư (thuần chay) đã giải thích chi tiết những lợi ích lớn lao của việc tôn vinh Thượng Đế và kiên định tuân theo những lời răn dạy của Ngài. Và việc giữ các điều răn không tốt cho Thượng Đế, không tốt cho Chúa Jesus, chỉ tốt cho riêng chúng ta! Thượng Đế không cần gì từ chúng ta. Chúa Jesus không cần gì từ chúng ta. Nhưng Thượng Đế biết, Chúa Jesus biết rằng nếu chúng ta giữ các điều răn, thế giới của chúng ta sẽ trở nên tốt đẹp hơn, và chúng ta sẽ được hưởng nhiều lợi ích hơn, bình an hơn, hạnh phúc hơn. Ngài muốn rằng ngay cả trong thời gian ngắn ngủi trên Trái Đất, chúng ta vẫn vui hưởng mọi hạnh phúc và sự thoải mái và tự tôn vinh mình, thay vì đau khổ và khốn khổ hầu hết thời gian trong cuộc đời. Thế là hết. Nhưng vì đôi khi chúng ta không thể giữ được điều đó, bởi vì chúng ta cảm thấy Thượng Đế ở rất xa, vì vậy, chúng ta bỏ bê các điều răn của Thượng Đế. Và rồi chúng ta gặp phải thảm họa. Sau đó, chúng ta đau khổ, chúng ta khóc. Sau đó, chúng ta cầu nguyện với Thượng Đế. Vậy nên giờ đây Thượng Đế phải phái một Sứ Giả xuống lần nữa, có thể dưới một cái tên khác để nhắc nhở chúng ta, để dạy chúng ta một lần nữa về con đường hạnh phúc. […] Nếu quý vị không nghĩ rằng có một Sứ Giả và Đấng An Ủi như vậy, thì ít nhất chúng ta cũng phải giữ các điều răn của Thượng Đế và suy nghĩ và cầu nguyện với Thượng Đế mọi lúc. Nếu không, ân điển của Chúa Jesus sẽ không ban xuống cho chúng ta và sự hy sinh của Ngài sẽ là một sự lãng phí đối với chúng ta, và chúng ta không biết ơn Ngài.