Bởi vì những người không mặc đồ bảo hộ, họ có thể bị nhiễm bệnh, và sau đó gây tổn thất rất nhiều tiền cho chính phủ và xã hội, và gây ra rất nhiều đau đớn và đau khổ cho người thân và bạn bè cũng như các thành viên trong gia đình của họ. Vì vậy, không tốt chút nào. Có thể coi họ như tội phạm! Tôi thật sự nghĩ vậy.
Tôi nghĩ rằng tất cả các chính phủ nên áp dụng luật nghiêm minh như ở Ethiopia, để bảo vệ những người vô tội, trẻ em, phụ nữ yếu đuối, người yếu đuối, người cao tuổi, họ dễ bị tổn thương hơn những người khác. Bởi vì những người không mặc đồ bảo hộ, họ có thể bị nhiễm bệnh, và sau đó gây tổn thất rất nhiều tiền cho chính phủ và xã hội, và gây ra rất nhiều đau đớn và đau khổ cho người thân và bạn bè cũng như các thành viên trong gia đình của họ. Vì vậy, không tốt chút nào. Có thể coi họ như tội phạm! Tôi thật sự nghĩ vậy.
“Số ca COVID-19 được xác nhận trên khắp thế giới đã vượt trên 40 triệu, nhưng các chuyên gia cho rằng đó chỉ là phần rất nhỏ của vấn đề khi nói đến tác động thật sự của đại dịch”. (Tin đài FOX News, 19 tháng 10, 2020)
COVID-19
Số Ca Nhiễm Trên Toàn Cầu: Chính thức - 50,5 triệu ca Không chính thức - 780 triệu ca (hoặc 10% dân số thế giới)
Số Ca Tử Vong Trên Toàn Cầu: Chính thức - 1,26 triệu ca tử vong Không chính thức - 3,9 triệu đến 7,8 triệu ca tử vong
Nhiều bác sĩ, y tá và nhân viên trong bệnh viện đã chết hoặc chịu khổ quá nhiều vì lây nhiễm từ bệnh nhân. Nếu cứ tiếp tục như vầy, có thể chúng ta không còn bác sĩ, không còn y tá, không còn nhân viên bệnh viện và sẽ có nhiều người chết hơn nữa. Vì vậy, chính phủ nên thực thi việc đeo khẩu trang. Phải đeo. Nó sẽ giúp giảm bớt sự lây nhiễm. Cho dù người ta có nhiễm bệnh, cũng sẽ dễ chữa trị hơn bởi vì họ không bị nhiễm quá nhiều vi-rút, do sự bảo vệ của khẩu trang và hoặc tấm che mặt. Dĩ nhiên, càng che chắn cho chính mình, quý vị càng có nhiều cơ hội để tránh bị bệnh.
Vì vậy nếu họ tự bảo vệ bản thân, theo cách tôi nói… Chỉ một tấm che mặt trong suốt, hoặc ngay cả loại mũ mà quý vị đội khi đi xe gắn máy, nó có một tấm che trong suốt phía trước, quý vị có thể nhìn, cũng có thể nói chuyện. Và cũng che kín những phần khác trên thân thể quý vị, mặc áo dài tay và đeo khẩu trang. Và nếu quý vị được bảo vệ, toàn bộ khuôn mặt, thì không cần đeo khẩu trang. Nhưng nếu có khe hở nào đó giữa da mặt và tấm che mặt, thì quý vị phải đeo khẩu trang. Nhưng như vầy đã là sự bảo vệ rất tốt rồi.
Dĩ nhiên, quý vị có thể làm cho sự bảo vệ hoàn chỉnh hơn, như không có khe hở giữa da mặt và tấm che mặt, như đội mũ xe gắn máy hoặc các trang bị bảo vệ cá nhân như trong bệnh viện, hoặc quý vị tự chế ra mà che hết khuôn mặt, và đội mũ để che tóc, che tai của mình, v.v. Thì quý vị có thể cứ việc ra ngoài và vui hưởng đời sống của mình. Rồi chính phủ không phải lo lắng về quý vị nữa. Rồi chính phủ sẽ không phải thực hiện các quy tắc phong tỏa vô cùng khó chịu đối với nhiều người.
Bởi vì người ta không thể bị phong tỏa mãi. Họ cảm thấy rất ngột ngạt, bực dọc, chán nản, (Dạ, Sư Phụ.) và điều đó cũng sẽ giết hại một số người nếu họ không thể đương đầu với chứng trầm cảm. (Dạ.) Và trẻ em cũng vậy, các em phải đi ra ngoài và tương tác với nhau để tìm hiểu thêm về những gì các em phải học, (Dạ.) và cũng tương tác với bạn bè của các em nữa. (Dạ.) Nếu không, các em cảm thấy rất ngột ngạt. Và hơn nữa ở nhà, nếu cả gia đình ở bên nhau quá lâu, cũng có thể gây ra áp lực trong nhà. Làm bực mình lẫn nhau và cảm thấy thiếu không gian, (Dạ, Sư Phụ.) rồi cũng có thể cãi nhau. Có nhiều ảnh hưởng tâm lý, ảnh hưởng tinh thần đối với con người, khi họ bị phong toả quá lâu. (Dạ.) Vì vậy phong tỏa không phải là giải pháp tốt nhất. Chỉ là giải pháp tốt nhất tạm thời, chứ không phải giải pháp dài hạn tốt nhất. (Dạ. Chúng con hiểu, thưa Sư Phụ.)
Chính phủ phải ra lệnh mọi người hoặc các công ty, hoặc các nhà sản xuất may những loại quần áo mới. (Dạ, Sư Phụ.) (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Loại quần áo mà mọi người có thể ra ngoài, sống đời của họ, đi dạo trong công viên, dắt chó ra ngoài, đi bộ với con cái của họ, chơi với con cái của họ trên sân cỏ. Đi làm, kiếm sống nếu họ muốn làm việc. Hoặc cho dù họ làm việc tại nhà, nhưng thỉnh thoảng, họ vẫn cần phải đến văn phòng vì có nhiều thứ không thể chỉ nói qua điện thoại. (Dạ, Sư Phụ.) Một số vấn đề bảo mật của công ty. (Dạ.)
Và ngay cả tôi, dù đang bế quan, dù vẫn làm việc, công việc quý vị gửi cho tôi qua máy tính, nhưng đôi khi tôi vẫn cần gọi, để bảo quý vị điều này điều kia, bởi vì chữ nghĩa không luôn diễn đạt được những gì tôi muốn diễn đạt. (Dạ, Sư Phụ.) Hơn nữa, thỉnh thoảng tôi phải nói chuyện với quý vị như vầy để quý vị cảm thấy có chút thay đổi. (Dạ.) (Dạ cảm ơn Sư Phụ.) Có chút thăng hoa, có chút thoải mái, về tinh thần, về tâm lý. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Ngài đã gọi.) Quý vị cảm thấy vui khi thỉnh thoảng nói chuyện với tôi. (Dạ, Sư Phụ.) (Vui khi nghe tiếng nói của Sư Phụ.) (Dạ.) Ờ. Ước gì tôi có thể nói chuyện với quý vị thường xuyên hơn để khích lệ quý vị, nhưng chúng ta đều có việc phải làm. (Dạ phải.) (Dạ hiểu.) Chúng ta có thời hạn cuối mỗi ngày. Đúng không? (Dạ đúng.) Thậm chí không biết sau khi tôi chết, tôi có chết được không nữa.
Có một truyện cười về Chúa Giê-su. Họ nói Chúa Giê-su chắc hẳn là một phụ nữ, bởi vì Ngài thậm chí phải biến hóa ra 500 phần ăn ngay tức khắc. Ngài đã ban nho cho mọi người. Và họ nói đó là cá. (Dạ, Sư Phụ.) Đó là bản dịch sai hay vấn đề gì đó. (Dạ.) Hoặc lỗi chính tả. Ngay cả ngày nay, tôi đã viết rồi, mà quý vị vẫn viết sai chính tả bài của tôi. (Dạ, Sư Phụ.) Hoặc quý vị đánh máy sai. (Dạ, Sư Phụ.) Có xảy ra như vậy. Cho dù tôi vẫn còn sống đây, đừng nói chi khi tôi đã chết rồi, thì không chắc nữa. Và rồi họ nói Chúa Giê-su chắc hẳn là một phụ nữ bởi vì thậm chí sau khi Ngài chết, Ngài phải phục sinh lại, để tiếp tục làm việc. (Ồ.)
Tôi nghĩ tất cả quý vị cũng là phụ nữ. Ngay cả khi quý vị ngủ, đôi khi tôi đánh thức quý vị, nói: “Này, này, chúng ta có vài việc khẩn cấp phải làm. À, tôi không đánh thức tất cả, nhưng một số quý vị phải làm việc với tôi. (Dạ, Sư Phụ.) Tôi phải gọi quý vị lúc nửa đêm hoặc sau hai giờ sáng, vì tôi làm việc suốt đêm. (Dạ, Sư Phụ.) May mắn là quý vị có thể ngủ đôi lúc rồi, tôi không đánh thức quý vị cả đêm, mà chỉ thỉnh thoảng thôi, không phải mỗi đêm. (Dạ, Sư Phụ.) Vậy tất cả quý vị là phụ nữ, ha? Chị em gái! Khỏi mất công để râu hay gì hết. Bộ râu sẽ không phải là sự xác nhận giới tính của quý vị. Quý vị làm việc rất vất vả. Thế có hài lòng câu trả lời của tôi chưa? (Dạ rồi, Sư Phụ.)
(Trong lời chúc mừng Đệ Tam Chu Niên, Sư Phụ đề cập đến thế giới vô hình ở vùng lân cận với Địa Cầu.) Ờ! (Xin Sư Phụ giải thích thêm về thế giới vô hình này?)
Dĩ nhiên. Quý vị biết mà. Thế giới A-tu-la và thế giới bên trên A-tu-la một chút trong vùng đệm. (Dạ.) Và mấy thế giới khác không ở lân cận, nhưng với tôi, họ ở lân cận bởi vì họ không bao giờ tách khỏi từ trường của tôi. (Dạ.) Nhưng với quý vị, quý vị có thể tưởng tượng là các thế giới A-tu-la sẽ được lợi ích và ít đánh nhau hơn ở đó. (Dạ, Sư Phụ.) Và người ở địa ngục sẽ ít đau khổ hơn. (Tốt quá.) Hoặc [những ai] có bản án nhẹ hơn sẽ được cứu độ. Và những người bên trên thế giới A-tu-la, họ sẽ được thăng tiến hơn lên một đẳng cấp tâm thức cao hơn. (Dạ, Sư Phụ.)
Không có gì rõ rệt đen trắng ở thế giới này. Không phải như ở cõi trần này, mình thấy nó hoặc không thấy nó. Không phải như vậy. Cũng có những chúng sinh vô hình khắp nơi xung quanh quý vị. (Dạ.) Một số tốt và một số không tốt. Tôi đang loại bỏ những chúng sinh xấu. Nhưng không thể làm hết trong một lần. (Dạ, Sư Phụ.) Cho nên ngay cả hồn ma hung hăng, một số vẫn còn đó, quấy rầy tôi. Nhưng tôi phải có một lý do để cứu linh hồn con người, cũng như tôi phải có một lý do để nhốt ai đó trong địa ngục. (Dạ hiểu, Sư Phụ.)
Tất cả họ không thể làm phiền tôi cùng một lúc. Cho nên nhóm nào đó, hoặc có lẽ ba hoặc hai hoặc năm [nhóm] một lúc, tập hợp lực lượng của họ lại với nhau để gây rắc rối cho tôi. Thì lúc đó, tôi có thể đưa nhóm đó xuống địa ngục. (Dạ, Sư Phụ.) Nếu họ không sám hối, họ phải đi bởi vì nếu tôi tha thứ cho họ, họ sẽ tiếp tục ở trên cõi trần này, cản trở công việc của tôi, hành hạ chúng sinh vô tội khác, như những thú vật bất lực hoặc một số trẻ sơ sinh, hay người lớn tuổi, hoặc bất kỳ ai. Vì vậy sự tha thứ phải đi đôi với trí huệ và chính đáng, (Dạ.) và trường hợp thực tế. (Dạ, Sư Phụ.) Đừng trách tôi, đừng hỏi tôi tại sao Sư Phụ không thứ lỗi này kia kia nọ. Tôi không thể tha thứ cho mọi người nếu họ hãm hại những người vô tội khác. Hiểu chứ? (Dạ hiểu, Sư Phụ.)
Tôi muốn tha thứ cho họ; tôi cứ bảo họ hết lần này đến lần khác: “Chỉ cần sám hối. Đi theo tôi. Tôi sẽ đưa quý vị lên Thiên Đàng. Không bao giờ đau khổ nữa”. Nhưng một số họ quá cứng đầu. Hoặc một số họ quá tệ, chỉ thích làm những điều xấu. Giống như ở cõi trần này chúng ta cũng có những kẻ độc ác (Dạ.) thích gây đau khổ cho người khác về mặt tinh thần, mặt thể chất, hoặc mặt cảm xúc để họ cảm thấy vui thú. (Trời ơi.) Ờ. Dĩ nhiên, quý vị biết mà? (Dạ biết.) Và cũng có những người thích bị la mắng, thích bị đánh đập, hoặc bị chửi bới và hành hạ theo kiểu nào đó để họ cảm thấy dễ chịu. (Dạ.) Họ là loại người thích đau thích khổ. Tùy vào sự nghiêm trọng của trạng thái tinh thần họ, mà họ làm nó nhẹ nhàng hoặc họ muốn bị trừng phạt nghiêm khắc.
Có người trả tiền cho các cô nhà chứa và hoặc đàn ông để đánh đập họ. Quý vị biết mà. (Dạ phải.) Thấy trên truyền hình hoặc quý vị biết khi đọc ở đâu đó. (Dạ.) Đây là những người mà có khuynh hướng tâm thần khác với quý vị. (Dạ, Sư Phụ.) Nếu họ chỉ hơi khác chút thôi, thì họ chỉ thích bị la mắng. Vì vậy, họ khiêu khích bất cứ ai ở gần bên để la mắng họ, để giận dữ với họ, để chửi bới họ, hành hạ họ bằng lời nói. Họ thích thế. Hoặc về mặt tinh thần hoặc mặt thể chất. Hoặc nếu họ có tiền và họ xấu hổ khi làm vậy, nếu ở nhà không ai làm vậy cho họ, thì họ đến nhà chứa và yêu cầu hành hạ họ. (Dạ, Sư Phụ.)
Bởi vì những người này, họ cảm thấy tội lỗi bên trong, trong tiềm thức họ cảm thấy tội lỗi vì những điều họ đã phạm trong kiếp trước. Nhưng họ không phạm quá tệ đến mức phải đọa địa ngục. Vì vậy, nó làm cho họ trở nên như vậy. Nghiệp của họ khiến họ làm điều đó, khiến họ bị đau khổ, khiến họ bị ngược đãi, bị hành hạ hoặc đánh đập như vậy. Và rồi họ trả tiền cho việc đó.
Ở địa ngục cũng vậy, sẽ có ích cho họ. (Dạ.) Truyền Hình Vô Thượng Sư sẽ giúp ích cho họ. Lực lượng Minh Sư sẽ mang lợi ích đến cho họ ở khắp nơi. Dĩ nhiên, quá chậm, không như tôi và quý vị mong muốn. Nhưng có giúp ích. Tin tôi đi. (Cảm ơn Sư Phụ.) (Dạ vâng, thưa Sư Phụ.) Tôi nói dối quý vị để làm gì? Quý vị đâu có trả cho tôi gì đâu, phải không? (Dạ không.)
Ờ, đúng vậy. Dĩ nhiên, tôi có thể nói hoài về bất kỳ chủ đề nào mà quý vị hỏi. Nhưng có lẽ lần khác. Bởi vì đôi khi tôi quên có gì khác để bảo quý vị. Vì vậy, quý vị hỏi câu kế, và có lẽ nếu có gì thêm, thì lần sau quý vị hỏi. (Dạ chắc chắn, thưa Sư Phụ.)