Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Đồng Bộ Hóa Với Thiên Đàng Để Thế Giới Tốt Đẹp Hơn, Phần 3/3

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nhưng nghiệp không luôn luôn đến ngay lập tức, hoặc [theo] thời hạn, không có chuyện thời hạn với nghiệp. Đôi khi nghiệp có thể đến gấp, đôi khi có thể chậm lại. Dĩ nhiên, còn tùy theo công đức và sự thành tâm tu hành của quý vị, hoặc có người cầu nguyện cho quý vị, hoặc quý vị tự cầu nguyện bằng tất cả tấm lòng. Thì mọi thứ có thể được hoãn lại, hoặc có thể nhanh hơn.

Nói đi. Còn câu hỏi nào khác không? (Dạ còn. Trong…) Nhân tiện, quý vị biết mà. Nói đi. (Dạ, thưa Sư Phụ. Trong cùng bài giảng đó, Sư Phụ nói rằng: “… không có nghĩa là mọi người hoặc đệ tử có thể làm bất cứ gì họ muốn và rồi vẫn thoát khỏi nghiệp quả của đại dịch.) Phải. (Quý vị phải thật sự giữ bản thân theo lối sống đạo đức cao và phẩm hạnh.) Phải. (Bằng không, quý vị cũng sẽ xuống dốc như mọi người khác.) Phải. (Nếu phá hủy công đức của mình, nếu công đức quá mỏng và phạm thêm một, dù chỉ một hành động vô đạo đức nhỏ hoặc lỗi lầm nhỏ, thì công đức đó sẽ bị tiêu hủy. Công đức sẽ triệt tiêu và rồi mình sẽ không được bảo vệ”. Thưa Sư Phụ…) Mình sẽ gì? (“Công đức sẽ triệt tiêu và rồi mình sẽ không được bảo vệ nữa”.) Ồ, không được bảo vệ. Ờ.

(Thưa Sư Phụ, cần bao nhiêu công đức để bảo vệ bản thân tránh đại dịch COVID-19? Có gì đó có thể định lượng điểm công đức tâm linh không?) Cho dù tôi nói như cần hai lít công đức, thì quý vị làm sao đo lường được? Chỉ có Minh Sư mới biết. Chỉ có Thiên Đàng mới biết. Cho dù tôi nói, cũng vô dụng. Dĩ nhiên, cho dù quý vị không biết có bao nhiêu công đức, ví dụ như vầy, ý là mọi người, không biết nói sao, nhưng cứ tiếp tục tốt trong tâm mình, trong đầu mình, trong thân, khẩu, ý của mình. Thì dù công đức của quý vị mỏng, nó cũng không bị dưới số không. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cứ giữ nó ở đó và tiếp tục với con đường đạo đức, phẩm hạnh mà đã được đặt ra bởi tất cả Minh Sư từ thời xa xưa, trong Kinh Thánh, trong các thánh điển Phật giáo, Kỳ Na giáo, Ấn Độ giáo, v.v. (Dạ, Sư Phụ.) Cứ tiếp tục với con đường đó, thì ít nhất quý vị sẽ luôn có một lớp bảo vệ. Nó sẽ không bị dưới số không.

Vấn đề là nếu mất hết công đức, thì chúng ta sẽ bị rắc rối. (Dạ đúng.) Nhưng tôi đang nói với ai đây? Những người bên ngoài, họ thậm chí chẳng bận tâm. Họ có lẽ cũng không biết tôi là ai nữa. Và rồi nếu họ biết, thì họ nói: “Bà là ai?” Hiểu ý tôi không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) “Bà là ai mà bảo chúng tôi phải làm gì?” Không ai có thể bảo họ làm bất cứ gì hết. Minh Sư đến rồi đi. Con người vẫn như vậy. Tôi rất buồn. Quý vị, nếu muốn, cứ vẫn tiếp tục làm như vậy. Ít nhất nó tốt cho quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Làm công việc mà quý vị đang làm, công việc Truyền Hình Vô Thượng Sư. Ít ra tốt cho quý vị, nhé? Dĩ nhiên, nó giúp một số người, hoặc một số người đã chuyển sang thuần chay này nọ, và một số người giúp đỡ lẫn nhau, nhưng tất cả họ hầu như chỉ ở đẳng cấp vật chất thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tiêu chuẩn đạo đức của thế giới là hầu như, hầu như con số không. Như thế trả lời câu hỏi của quý vị chưa? (Dạ rồi, Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ.) Người kế.

(Kính thưa Sư Phụ, một đệ tử nên làm gì nếu họ bị nhiễm COVID-19?) Đi bệnh viện, trời ơi. (Dạ.) Và làm những gì bác sĩ nói. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hoặc cách ly, nếu bác sĩ nói cách ly, thì quý vị tự cách ly cho tới khi khá hơn, khỏe hơn. Vậy ít nhất quý vị không lây nhiễm cho người khác. (Dạ đúng.) Chỉ làm như mọi người khác. Nếu quý vị nhiễm COVID, thì quý vị nhiễm COVID. Cũng y như mọi người khác. Ngay cả tổng thống, bộ trưởng, thủ tướng, hoàng hậu, hoàng tử, tất cả phải làm giống như mọi người khác thôi. Quý vị không thấy sao? (Dạ thấy.) Đại dịch này không tha bất kỳ ai, nếu có công đức thấp, nếu tiêu quá mức công đức của mình. Cho nên, một số người vẫn còn một chút công đức hoặc họ cầu nguyện, họ sám hối, nên họ bình phục. Một số người không thể bình phục bởi vì công đức của họ quá thấp, dưới số không. Và có lẽ cũng không có ai cầu nguyện cho họ. Tất cả điều đó cộng lại với nhau.

Đôi khi, quý vị may mắn có người nào đó cầu nguyện cho mình. Điều đó có giúp. (Dạ, Sư Phụ.) Nhưng nếu không có ai, không ai thương mình, không ai quan tâm đến mình, và quý vị không có công đức nào, và [công đức] dưới số không, thì, nó chỉ kết thúc đời quý vị thôi. Chỉ cần phải tuân thủ tiêu chuẩn đạo đức và lối sống phẩm hạnh. Ăn thuần chay, giữ thân, khẩu, ý tốt. Đời sống rất đơn giản. Phải không? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và chúng ta chỉ phải làm thế thôi. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Và sau khi làm tất cả điều đó, mà vẫn nhiễm COVID và quý vị phải chết, thì đó là số mệnh của quý vị. Định mệnh của quý vị. Phải chết như vậy. Thì cũng được thôi. Ít ra quý vị trong sạch và thuần khiết. Và rồi quý vị sẽ lên Thiên Đàng. Hiểu không? (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Và Sư Phụ có thể đưa quý vị lên. Như vậy đã trả lời quý vị chưa? (Dạ rồi, cảm ơn Sư Phụ.) Được rồi. Câu hỏi khác. Nếu có? Quý vị nói năm câu hỏi, phải không? Được. Tiếp tục.

(Kính thưa Sư Phụ, có một thời hạn nào mà nghiệp quả do hành động của một người có thể được giảm bớt không? Hay là một khi đã phạm, thì phải được trả đầy đủ, bất kể có sự can thiệp nào?) À, hiểu rồi. Được. (Và làm sao một người biết được thời hạn đó và nghiệp có bao giờ hoàn toàn được xóa bỏ không?) Hầu như không. Và thời hạn, còn tùy vào nhiều yếu tố. Có người lãnh trong một ngày, có người lãnh trong một năm, có người lãnh nghiệp sau nhiều năm, có người lãnh sau khi họ chết. Nếu là người tu hành, như, trong nhóm của chúng ta, Pháp môn Quán Âm, dĩ nhiên, quý vị có sự bảo vệ của Lực lượng Minh Sư. Nhưng nếu bước ra khỏi ranh giới [luật] do ngã chấp hoặc linh hồn thích phiêu lưu hoặc quý vị không tin, cho dù đã thọ Tâm Ấn, quý vị không vào [đạo] vì niềm tin nơi Sư Phụ, mà vì hiếu kỳ hay chỉ vì quý vị có bạn gái ở đó, hoặc bất cứ gì, thì rất nhiều điều có thể ảnh hưởng nghiệp quả của quý vị. Nếu quý vị vẫn còn công đức nào đó và nếu thành tâm tu hành, thì Sư Phụ có thể luôn can thiệp, và giúp quý vị, bồng quý vị trên tay của Sư Phụ khi quý vị yếu và mệt mỏi. Nhưng nếu quý vị không phải dạng người tu hành thành tâm này, tâm không khiêm nhường và không sám hối, không luôn luôn cố gắng câu thông với Đấng Thiêng Liêng, mà chạy khắp bên ngoài với danh lợi và lạc thú đủ thứ, thì sẽ khó hơn.

Nhưng nghiệp không luôn luôn đến ngay lập tức, hoặc [theo] thời hạn, không có chuyện thời hạn với nghiệp. Đôi khi nghiệp có thể đến gấp, đôi khi có thể chậm lại. Dĩ nhiên, còn tùy theo công đức và sự thành tâm tu hành của quý vị, hoặc có người cầu nguyện cho quý vị, hoặc quý vị tự cầu nguyện bằng tất cả tấm lòng. Thì mọi thứ có thể được hoãn lại, hoặc có thể nhanh hơn. Không có thời hạn cố định. Và quý vị không thể làm được gì hết nếu không có đủ công đức, và không có một Minh Sư giúp quý vị. Quý vị không thể làm gì để ngưng nghiệp hoặc giảm thiểu nghiệp. Hiểu không? (Dạ hiểu, Sư Phụ.) Có trả lời câu hỏi của quý vị chưa? (Dạ rồi, thưa Sư Phụ.)

(Câu hỏi cuối này cũng có thể là nối tiếp của câu hỏi đó. Có điều gì đó quyết định nghiệp xảy ra ngay lập tức hay cần thời gian để tăng trưởng trước khi trở nên có hiệu lực?) Đôi khi ngay lập tức, đôi khi không. Như tôi đã nói rồi. (Dạ.) Đôi khi nghiệp đến ngay lập tức. Ví dụ như, hôm qua tôi ráng giúp một trong mấy nữ xuất gia không thể đi lại trong lúc này. Và ngay lập tức chính tôi bị vậy. (Ôi trời.) Không tệ như cô ấy, nhưng một phần nào đó. (Dạ.) Cho nên một chân của tôi cũng trở nên khó chịu, đau nhức, và hơi bị cứng, không biết từ đâu ra, hầu như ngay lập tức. (Chao ôi.) (Dạ, Sư Phụ.) Nghiệp là một thứ rất đáng sợ. (Dạ.) Nó không tha bất kỳ ai. Không sao; tôi có thể chịu được, dĩ nhiên. Không phải như tôi bị tàn tật hoàn toàn hay gì hết. Chỉ là tôi nói quý vị biết. Thành ra tôi bảo những người gọi là đệ tử chớ có cố làm bất cứ gì hết. Chỉ tự mình thiền thôi. Tự cứu chính mình. Và Minh Sư sẽ làm phần còn lại. Đừng can thiệp vào nghiệp của người khác. Thật đáng sợ. (Dạ, Sư Phụ.) Nó ảnh hưởng ngay lập tức.

Một câu chuyện tôi nghe từ đệ tử của Yogananda là một trong những tín đồ của ông cầu nguyện ông chuyển bệnh từ người nhà sang cô ấy. Lập tức cô ấy bị liền. (Trời ơi.) Và người kia thoát bệnh. Nhưng đó chỉ cho một người. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và đó là chuyển nghiệp toàn bộ. Và cô ấy không có đủ lực lượng để giảm bớt nó. (Dạ.) Có lẽ với tôi, tôi có thể giảm bớt, để như chỉ bị vấn đề đầu gối và cẳng chân thôi. Trước đó tôi chỉ bảo quý vị là do mùa đông này nọ, nhưng [thật ra] là vì nghiệp đó. Tôi thật sự không muốn nói tới. Nhân tiện bây giờ mới cho quý vị biết. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và nhiều chuyện khác; không phải chỉ chuyện này. Tôi chỉ nói với quý vị rằng đôi khi mọi thứ có thể đến nhanh. Và đôi khi không. Còn tùy. Tùy theo người đó, người bị ảnh hưởng, hoặc cường độ của nghiệp, và công đức của người đó. (Dạ, Sư Phụ.) Đúng vậy.

Còn gì nữa không, cưng? Còn thêm gì không? (Đó là tất cả câu hỏi chúng con có bây giờ, Sư Phụ.) Ờ, tôi biết. Nhưng quý vị có câu hỏi nào thêm về bất cứ điều gì không? Không? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Quý vị ấm áp, thoải mái, tôi chỉ muốn biết có thế thôi. (Cảm ơn Sư Phụ.) Mấy câu hỏi chỉ là nhân tiện thôi. (Dạ cảm ơn Sư Phụ.) Thành ra tôi không chuẩn bị hay bất cứ gì. Tôi chỉ nói bằng điện thoại. Thôi được rồi. Nếu không còn câu hỏi, thì, chúng ta kết thúc nha. (Dạ cảm ơn Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ đã gọi.) Tôi chúc tất cả quý vị khỏe mạnh. (Chúng con rất vui tại nơi đang sống, Sư Phụ.) Quý vị ổn. (Dạ, Sư Phụ.) (Chúng con có quần áo ấm, Sư Phụ,) Ừ, tốt, tốt. (và chăn mền.) Ờ, ờ. Nếu trời quá lạnh, quý vị cứ đi uống nước thật ấm. Nhé? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Càng ấm càng tốt. Được rồi. Xong nhé. Nếu quý vị ổn, thì tôi ổn. Tôi chỉ muốn hỏi về điều đó.

Bởi vì tôi bị đau nhức nên lo rằng có lẽ nơi quý vị sống quá lạnh, thế thôi, quá ẩm ướt hay gì đó và lo rằng quý vị chưa chuẩn bị tốt lắm. Ít nhất tất cả quý vị phải có máy hút ẩm. Nhé? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và căn phòng luôn ấm áp bởi vì máy hút ẩm cũng tỏa ra một số không khí ấm, phải không? (Dạ phải.) (Đúng vậy, dạ đúng.) Ờ, ờ. Ít ra nó cũng khô; khô ráo là rất quan trọng. (Dạ, Sư Phụ.) Phải. Để không làm quý vị đau nhức. Đau nhức của tôi chắc là khác. Chỉ là nhân tiện, nó nhắc tôi về điều đó. Nhưng đau nhức của tôi là khác.

Thôi được rồi. Thượng Đế gia trì tất cả quý vị. (Xin Sư Phụ bảo trọng.) Được. Tôi đang yêu cầu một số miếng băng dán, băng dán nóng gì đó, họ gọi vậy, đúng không? Dùng cho tay và cho vùng đầu gối. (Dạ.) Sắp nhận được rồi, trực tuyến hay gì đó. [Mua hàng] trực tuyến, sẽ cần vài ngày. (Dạ, tốt quá.) Tôi ổn; tôi chống gậy, chống cây dù. Được rồi! Chào! Thương quý vị! (Chào Sư Phụ. Chúng con thương Sư Phụ! Cảm ơn Ngài đã gọi.) Cảm ơn quý vị đã ở lại. (Cảm ơn Sư Phụ.) Quý vị vẫn vui khi làm việc, đúng không? (Dạ đúng, Sư Phụ.) Phải. Tôi không thể nghĩ ra bất cứ gì khác tốt hơn mà quý vị có thể làm trên thế giới này để giúp tha nhân. Tôi tự hào về quý vị. Tự hào về quý vị. Được rồi. Thượng Đế gia trì. (Thượng Đế gia trì, Sư Phụ. Dạ cảm ơn Sư Phụ. Chúng con thương Sư Phụ.)

Xem thêm
Tất cả các phần  (3/3)
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android