Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Các Quốc Gia Có Nghiệp Nhẹ Nhất: Sống Cuộc Đời Từ Bi Để Thu Hút Thêm Sự Nhân Từ, Phần 3/4

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nếu người đó tự xưng là một vị thầy thật, một satguru, một maharaj (vua), hoặc ai đó, nhưng họ thờ người-thân-động vật như biểu tượng của Thượng Đế hoặc sự vĩnh cửu, bất cứ là gì, thì người đó không đủ khai ngộ cho quý vị. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Không ai có thể đại diện cho Thượng Đế như thế. Tất cả chúng ta đều có tia sáng của Thượng Đế bên trong. Và người-thân-động vật cũng có linh hồn, tôi nói thế, nhưng mình không thờ họ, không muốn bất kỳ -động vật nào hết. Người-thân-động vật lớn nhất, vĩ đại nhất, to lớn nhất hoặc nhỏ nhất – không.

Bây giờ, số 9, nơi nào đó bên châu Phi. (Nam Phi.) Ừ. (Phải không ạ?) Không. (Ồ, không ạ?) Không, không, không. Một cơ hội nữa. (Để con xem. Ở đâu nhỉ? Ethiopia?) Không phải. Niger. (Niger! Ồ!) Tôi cũng không biết quốc gia đó, tin tôi đi, vậy đừng tự trách mình. (Dạ.) Ý tôi là chúng ta biết rất nhiều quốc gia, nhưng khi tìm kiếm, thì không nghĩ đến quốc gia đó nhanh vậy. (Thật vậy. Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì những quốc gia này rất, rất yên tĩnh, thanh bình, họ không gây ồn ào, và hầu hết người ta không biết đến họ. Nhưng cũng không quá ngạc nhiên. Tôi không biết rõ về quốc gia đó. Tôi không liên hệ đến quốc gia đó. Nhưng Bắc Hàn là ngạc nhiên nhất đối với tôi. (Dạ, chính xác. Con cũng vậy. Chao ơi.)

Được rồi, bây giờ, số 10. Có hai quốc gia cùng hạng, số 10. (Dạ.) Hai quốc gia số mười, không chỉ một. (Dạ.) Ừ, vậy anh muốn đoán, hay là tôi nói anh biết cho mau, đơn giản? (Xin Ngài nói con biết cho mau. Dù sao thì con cũng đoán sai.) Được rồi. A – Chad. (Ồ, lại là châu Phi?) C-H-A-D, Chad. B – Nam Sudan. (Chà, một quốc gia châu Phi khác. Ồ.) Tôi cũng không nghĩ tới hai quốc gia này. Tôi không nhớ Chad. Nam Sudan, có thể, nhưng tôi không bao giờ nghĩ tới.

Thực ra, chúng ta phải nói Đại Hàn Bắc, Đại Hàn Nam và Sudan Nam, bởi vì đó chính xác là những gì Thiên Đàng chuyển thông điệp cho tôi. Nhưng tôi nói Bắc Hàn, bởi vì chúng ta luôn nói như vậy. Nhưng Thiên Đàng nói với tôi là “Đại Hàn Bắc”, “Đại Hàn Nam” và “Sudan Nam”. Đối với chúng ta, nó có thể không ảnh hưởng, bởi vì dù sao thì đó là cách chúng ta nói – như, Nam Sudan, Nam Hàn, Bắc Hàn. Nhưng tôi chỉ muốn thuật lại chính xác những gì tôi đã nghe, chỉ để quý vị biết những gì tôi đã nghe, những gì Thiên Đàng đã nói, mặc dù không quan trọng lắm đối với chúng ta.

Tất cả đây là từ sự phán xét của Thiên Đàng đối với chúng ta. (Dạ. Xin cảm ơn Sư Phụ. Cảm tạ Thiên Đàng đã chia sẻ điều đó. Hay quá.) Nhưng ít ra chúng ta có một số quốc gia tốt. Điều đó không có nghĩa là họ hoàn toàn không có nghiệp. Họ chỉ là những quốc gia ít nghiệp nhất, thế thôi. Ít [nghiệp] nhất.

(Còn Ureign (Ukraine) thì sao ạ? Họ ở số mấy ạ?) Sao? Ồ, Ureign? (Ukraine. Ureign. Vâng.) Ồ, Ureign. Được, để tôi xem. Dĩ nhiên, tôi ghi chú ở đâu đó, bởi vì không thể không hỏi câu đó. Ureign (Ukraine). Nó không tốt bằng 10 [quốc gia] ít nghiệp nhất này, mà ở dưới rất xa. Biết không, như trong danh sách nghiệp nặng? (Dạ.) Nó ở dưới tận thứ 163. (Dạ.) Đó là thứ hạng của Ukraine, Ureign. (Ồ.) Hiện tại là vậy.

Nhưng hãy nhớ là, tất cả điều này sẽ thay đổi, tôi nghĩ vậy. Tùy vào cách mọi người hành xử và thay đổi cách sống của họ và thay đổi cách suy nghĩ của họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì “Đồng thanh tương ứng”. Nếu họ đi theo hướng nhân từ, thì sẽ có nhiều sự giúp đỡ hơn theo cách đó. (Dạ, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.) Họ có 22%. Ureign (Ukraine), có 22% nghiệp nợ. (Chao ơi.) Được rồi.

(Còn về Vương quốc Anh, họ ở đâu ạ?) Họ ở… Nếu tính theo ít nghiệp nhất, họ là thứ 34. (Ồ, dạ.) Ước gì tôi có thể nói tốt hơn. (Dạ không sao.) Ước gì. Bởi vì tôi rất tôn trọng Vương quốc Anh. Tôi nghĩ đó vẫn là một đất nước rất tốt, nhưng anh thấy đấy, cũng có nhiều chủng tộc hỗn hợp ở Vương quốc Anh. (Ồ. Vâng, thưa Sư Phụ.) Hơn nữa, một số nghiệp còn sót lại từ thời xưa. (Dạ đúng.) Ước gì tôi có thể nói rằng Âu Lạc (Việt Nam), Vương quốc Anh và Nam Phi, ở vị trí cao hơn trong danh sách, nhưng họ không được vậy. (Dạ, thế còn Việt Nam (Âu Lạc) thì sao ạ?) Ồ, Âu Lạc (Việt Nam) thứ 43 (Dạ.) từ [danh sách] ít nghiệp nhất, đếm ngược lên. (Dạ) Được rồi. Tốt. (Xin cảm ơn Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ đã chia sẻ điều đó. Cảm ơn Thiên Đàng.) Không có chi. Ước gì tôi có thể làm được thêm gì đó, nhưng… Ồ, anh đã hỏi tôi về Đài Loan (Formosa) rồi, phải không? (Dạ vâng, đó là số 4.)

Chỉ cần ăn thuần chay, thế thôi, một giải pháp rất đơn giản. Nhưng không ai chịu nghe, và dù sao thì họ cũng không tin là nó có thể đơn giản như vậy. Nhưng nó đơn giản như thế đó. Chỉ là chúng ta quá bận rộn. Chúng ta đã quen với cuộc sống phức tạp và những giải pháp rắc rối. Nên bất cứ điều gì mà ai nói đơn giản, như Đức Phật đã xuống trần và nói: “[Trì] Ngũ Giới và quý vị sẽ được giải thoát”. Ít ra không bị đọa địa ngục. (Dạ.) Vậy thì quý vị ăn thuần chay, giữ giới luật, và rồi quý vị được giải thoát, nhưng có bao nhiêu Phật tử làm điều đó? Thậm chí nhiều tăng ni không làm vậy. Một số tăng ni vẫn… Tôi không nói về những nhà sư Theravada họ ăn bất cứ gì, kể cả thịt – thịt gà, thịt bò và đủ thứ. Người ta cho gì họ ăn nấy, hoặc có thể họ yêu cầu món đó vì thói quen. Nhiều nhà sư làm như thế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhiều nhà sư Tây Tạng cũng ăn thịt này nọ. Và các nhà sư châu Á cũng vậy. Họ không thực sự làm theo lời Phật dạy. (Dạ, đúng vậy.)

Nhiều người bóp méo giáo lý chỉ để phù hợp với sự thoải mái và ham muốn của riêng họ. (Ôi chao.) Tôi xin lỗi nếu có xúc phạm bất kỳ ai, nhưng là như thế đó. Nếu là tu sĩ thì phải có kỷ luật hơn, nếp sống mẫu mực hơn để tín đồ noi theo. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Cho dù ăn thịt và uống rượu, mà vẫn có thể thành Phật hoặc Thánh, thì vẫn không nên ăn, bởi vì điều đó làm hại người-thân-động vật, làm hại các chúng sinh khác. (Dạ, chính xác.)

Quý vị phải ăn thuần chay chỉ vì lòng từ bi, nhân từ, và lòng thương xót thôi. Cũng không phải vì Đức Phật nói vậy, hoặc không phải vì Chúa Giê-su đã dạy như thế hoặc bất kỳ vị Minh Sư nào khác đã nói rằng quý vị không được ăn thịt người-thân-động vật. Quý vị không nên ăn thịt người-thân-động vật vì quý vị thương yêu họ. Quý vị thương yêu tất cả chúng sinh. Cách quý vị thể hiện tình thương là không giết họ, không ăn thịt họ. (Dạ, đúng vậy.) Không giết không có nghĩa là chính mình giết, nhưng nếu quý vị ăn thì người ta phải giết cho quý vị. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Vì vậy, giới luật đầu tiên của tất cả các tôn giáo lớn luôn là: Chớ sát sinh – trực tiếp hay gián tiếp. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Nếu tôi không giết quý vị, nhưng tôi nhờ ai đó giết quý vị, thì quý vị vẫn chết và thống khổ. (Dạ, đúng vậy.) Ý tôi nói là như vậy đó. Vậy, tất cả những người gọi là đệ tử của tôi, tôi dạy họ ăn thuần chay, không phải vì tôi là Sư Phụ, vì tôi nói vậy, hay là vì Đức Phật đã nói vậy, mà vì chúng ta phải có lòng từ bi. Mỗi khi chúng ta xem trên Truyền Hình (Vô Thượng Sư) hoặc bất kỳ bộ phim nào khác chiếu sự đau khổ của người-thân-động vật, chúng ta co rúm lại, chúng ta khóc. Tôi, đó là bản thân tôi. Tôi không biết về bất cứ ai khác. Tôi không ngủ được. Tôi khóc, kêu la, van xin, cầu nguyện. Sau đó tôi không thể ăn ngay cả thức ăn thuần chay, cho đến khi quên đi. Ôi trời ơi, cứ như thể chính tôi chịu đau khổ vậy. (Dạ. Thật khủng khiếp khi thấy ​​tất cả những điều đó.) Không phải về thể xác, mà về tinh thần, tâm lý, cảm xúc và tâm linh. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

(Thưa Sư Phụ, làm sao người ta có thể tìm một Chân Sư tâm linh tốt, thật sự?) Điều đó khó. Nhưng quý vị phải cầu nguyện trong lòng. Quý vị thật sự phải muốn thế, thì sớm muộn gì quý vị cũng sẽ có. Quý vị phải có một số hướng dẫn đơn giản để có thể loại bỏ sự lựa chọn thấp kém trước. (Dạ. Vâng.) Như là nếu có người dạy quý vị rằng quý vị có thể ăn thịt, uống rượu mà không sao, thì quý vị đừng theo họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì, thứ nhất, quý vị không có bằng chứng cụ thể rằng người đó có tình thương trong tâm đối với những chúng sinh khác, đối với sự đau khổ của tha nhân. Người đó không có sự đồng cảm. (Dạ, thật vậy. Vâng, thưa Sư Phụ.) Thứ hai, nếu họ đòi hỏi tiền bạc hay là của cải, hoặc bất cứ gì cho chính họ, và sống thoải mái, trong khi nhiều người khác đau khổ vì họ, thì – không. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ít ra quý vị không tìm một người thầy xấu, cho dù quý vị không tìm được một vị Minh Sư tốt.

Nếu quý vị không tìm thấy, chỉ cần cầu nguyện với Thượng Đế. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và một điều nữa, rất quan trọng, là người đó không tôn thờ bất kỳ ai ngoài Thượng Đế và/hoặc một đại diện của Thượng Đế. Nếu người đó tự xưng là một vị thầy thật, một satguru, một maharaj (vua), hoặc ai đó, nhưng họ thờ người-thân-động vật như biểu tượng của Thượng Đế hoặc sự vĩnh cửu, bất cứ là gì, thì người đó không đủ khai ngộ cho quý vị. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Không ai có thể đại diện cho Thượng Đế như thế. Tất cả chúng ta đều có tia sáng của Thượng Đế bên trong. Và người-thân-động vật cũng có linh hồn, tôi nói thế, nhưng mình không thờ họ, không muốn bất kỳ -động vật nào hết. Người-thân-động vật lớn nhất, vĩ đại nhất, to lớn nhất hoặc nhỏ nhất – không.

Không ai trong số họ có thể là biểu tượng của Thượng Đế. Sự Vĩnh Cửu là Thượng Đế. (Dạ, Sư Phụ.) Và nếu họ thậm chí công khai thờ nó – người-thân-rắn, hoặc người-thân-bê, người-thân-sư tử, thậm chí người-thân-chuột, thì hãy tránh xa. (Ồ. Vâng.) Bởi vì quý vị hạ thấp Thượng Đế. (Đúng vậy. Dạ. Thật vậy.) Thượng Đế cũng ở trong linh hồn của người-thân-động vật và của con người, điều đó chắc chắn, nhưng đó không phải là Ngài. (Dạ, Sư Phụ.) Không thể tôn thờ người-thân-động vật như Thượng Đế, (Dạ phải.) như biểu tượng của Thượng Đế Vĩnh Cửu. (Dạ, thưa Sư Phụ. Cảm ơn Ngài.)

Và nếu người đó ham mê quá nhiều bất kỳ hoạt động thân thể nào, lạc thú nào cho chính họ, thì cũng nên tránh xa. (Dạ, thưa Sư Phụ. Vâng.) Vì như vậy họ sẽ không có thời gian để thờ phượng tâm linh, để cải thiện hoặc phát triển tâm linh bên trong, nếu họ bị lôi kéo quá nhiều vào thế giới hoán tưởng của lạc thú. (Dạ.) Thế giới này – toàn thể thế giới dù sao cũng đều là hoán tưởng, nhưng chúng ta bị xiềng với những dây xích vô hình nên không nhận ra. Chỉ có các vị Minh Sư mới nhận ra điều đó. Bất cứ lúc nào, Họ đều biết đó là hoán tưởng, nhưng Họ ở trong đó chỉ để giúp những người khác thoát ra. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Tải ảnh xuống   

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android