Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Những Tiết Lộ Của Thiên Đàng Về Các Sự Kiện Thế Giới Trong Tương Lai, Phần 3/5

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nhưng tôi muốn nói với quý vị, những người gọi là đệ tử, nếu quý vị còn tin tôi, và nếu còn muốn sống, trường hợp quý vị muốn chọn sống hay sống sót thì hãy [tiết kiệm] bất cứ gì có thể. Có lẽ quý vị sẽ không chết, có thể chúng ta sẽ thắng. Bởi vì Thiên Đàng cũng nói với tôi trong một lần tôi thiền định, trong bóng đêm: “Đừng mất hy vọng cứu thế giới của Ngài”.

Một mình tôi lo liệu mọi việc thật không dễ chút nào. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Mọi thứ đều cần thời gian, ngay cả những chi tiết nhỏ. Rửa chén hay giặt đồ, cho dù mua một cái máy và giặt đồ bằng máy giặt, thì vẫn cần thời giờ để phơi lên, và lấy quần áo vào, v.v. và v.v. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và trời mưa này nọ – vì tôi không dùng máy sấy, cho dù tôi có một cái… Ở một số nơi, tôi không có gì cả. Tôi cũng phải giặt tay tùy theo tôi đi đâu, dĩ nhiên rồi. Nhưng cho dù có máy sấy, tôi cũng không dùng. Tôi muốn tiết kiệm càng nhiều càng tốt.

Dù tôi có phòng nhỏ hoặc phòng lớn, tùy nơi tôi đến, tôi không bật hết đèn. Tôi chỉ bật đèn nơi cần dùng thôi. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Và tôi cũng sử dụng đèn pin năng lượng mặt trời. (Dạ.) Bởi vì điện thoại, tôi tắt đi. Bất cứ khi nào không sử dụng thì tôi tắt. Và tôi muốn nói, ít ra với các đệ tử, những người đang lắng nghe, rằng quý vị phải tiết kiệm bất cứ gì có thể. Không phải chỉ vì tiền, mà vì nghiệp nữa. Cũng để dành cho những người khác cần. Nếu chúng ta dùng quá nhiều, những người khác có thể không có khả năng [chi trả], bởi vì giá cả sẽ tăng nếu không đủ cung cấp. (Dạ, chúng con hiểu, thưa Sư Phụ.) Cho nên tôi tiết kiệm điện, không bật tất cả đèn ở những nơi không cần, không phải vì tiết kiệm tiền, mà chừa lại cho người khác dùng, chia sẻ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Để giá cả không quá cao và đẩy những người khác vào đau khổ, tuyệt vọng.

Nhưng tôi muốn nói với quý vị, những người gọi là đệ tử, nếu quý vị còn tin tôi, và nếu còn muốn sống, trường hợp quý vị muốn chọn sống hay sống sót thì hãy [tiết kiệm] bất cứ gì có thể. Có lẽ quý vị sẽ không chết, có thể chúng ta sẽ thắng. Bởi vì Thiên Đàng cũng nói với tôi trong một lần tôi thiền định, trong bóng đêm: “Đừng mất hy vọng cứu thế giới của Ngài”.

Tôi sẽ đưa một ảnh chụp, để quý vị có thể thấy chữ viết nguệch ngoạc của tôi trong bóng tối. Tôi phải dùng bút và ngón tay kia để lần theo chữ viết của mình. (Ôi chao.) Nên nó không như một đường thẳng, bởi vì nếu tôi không dùng ngón tay kia để lần theo, thì có lẽ tôi sẽ viết chữ này chồng lên chữ kia. (Dạ, thưa Sư Phụ.) [Thiên Đàng] nói: “Đừng mất hy vọng cứu thế giới của Ngài”. Ồ, và điều đó khiến tôi cảm thấy rất, rất… nhẹ nhõm hơn rất nhiều sau đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Rồi tôi dán nó lên tường nơi làm việc. Tôi sẽ cho quý vị xem tấm hình với câu đó. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Đừng cười chữ viết của tôi, (Dạ không, thưa Sư Phụ.) bởi vì nó được viết trong bóng tối đen như mực. Lúc đó không tìm thấy đèn nào và tôi không muốn ánh sáng làm nhiễu loạn linh ảnh liên tục của mình, về nhiều thứ khác nữa. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ. Dạ, Sư Phụ.) Thế nên tôi chỉ dùng hai tay – một tay cầm viết, còn tay kia dùng ngón tay để lần theo, đặt ngón tay kia trên trang giấy để lần biết tôi đã viết chỗ nào rồi – để không viết lên chỗ có ngón tay ấn vào nữa. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Tôi cứ ấn ngón tay như thế đó – từ hàng này sang hàng khác, nhưng trông vẫn không ngay ngắn. Dù thế, tôi vẫn đọc được. Tôi tưởng sẽ không đọc nổi, nhưng đọc được, không sao.

Tôi muốn bảo những người gọi là đệ tử, nếu quý vị vẫn gọi tôi là Sư Phụ, thì hãy lắng nghe cho kỹ. Nếu quý vị muốn sống sót, hãy chuẩn bị nhiều thứ, như đèn pin năng lượng mặt trời, bất cứ gì có thể dùng năng lượng mặt trời. Và rồi chuẩn bị thức ăn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Ít nhất, đủ để kéo dài được hai tuần hoặc vài tháng, hoặc hơn nếu có thể. Những thứ không bị hư nhanh. (Dạ.) Và nếu quý vị phải dùng một số thức ăn vì sắp hết hạn, thì mua thức ăn mới thay thế vào trong tủ đựng thức ăn hoặc trong hầm chứa của mình, bất cứ chỗ nào quý vị để thức ăn. Những thứ mà quý vị không cần tủ lạnh như gạo, mì khô và các loại đậu, đậu khô hoặc đậu đóng hộp, đồ hộp và đồ khô. Quý vị để dành một số cho mình cho trường hợp thực sự khẩn cấp xảy ra. Tôi hy vọng là không. Tôi hy vọng là không. Hãy cầu nguyện rằng bất cứ gì tôi nói với quý vị là sai. Nhưng hãy chuẩn bị, phòng khi cần đến. Ai biết được? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bây giờ, hãy chuẩn bị lương thực và chuẩn bị gì đó cho trường hợp khẩn cấp để làm ấm căn nhà. Tìm kiếm trên internet để tìm hiểu nhiều thứ mà quý vị có thể sống sót trong trường hợp khẩn cấp. (Dạ, thưa Sư Phụ.) V.v…

Trường hợp bom nguyên tử hoặc bom hạt nhân phát nổ ở đâu đó, dù không quá gần quý vị, và dĩ nhiên, nhất là nếu gần quý vị, thì đừng ra ngoài. Đừng đi ra ngoài càng lâu càng tốt. Dĩ nhiên, tùy vào nơi quý vị đang ở. Hãy ở trong nhà. Ăn bất cứ gì quý vị có trong tủ thức ăn. Vậy an toàn hơn. Đừng ráng đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn hoặc lấy những thứ từ các ruộng nông nghiệp. Chúng bị ô nhiễm và quý vị sẽ hít thở không khí bị ô nhiễm. Hãy ở yên trong nhà, nếu có thể. Hoặc bất cứ nơi nào bên trong, ở yên đó. (Dạ hiểu, thưa Sư Phụ. Vâng, Sư Phụ.) Có một thứ cũng được gọi là thuốc chống phóng xạ. Không biết hiệu quả thế nào, nhưng quý vị dùng thử xem có tốt không. Rồi quý vị cũng có thể chuẩn bị một số ở nhà, phòng khi cần đến. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng nếu vũ khí hạt nhân phát nổ trong bán kính 50 km, gần nơi quý vị sống, thì quý vị không được ăn gì lấy từ ngoài đồng ruộng tối thiểu nhiều tuần hoặc nhiều tháng vì nó sẽ bị ô nhiễm bởi bức xạ của bom nguyên tử hoặc bom hạt nhân. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

“Excerpt from ‘How To Survive The First Hour Of A Nuclear Blast / Fallout!’ by Debunked, Stuart Kennaby: Biết phải làm gì trong giờ đầu tiên của một cuộc tấn công hạt nhân có thể nghĩa là sự khác biệt giữa sống và chết.

Narrator: Một quả bom nguyên tử phá hủy hoặc gây thương tích theo ba cách: bằng sức nổ, sức nóng và phóng xạ. Vậy thì, đây là những vũ khí của bom nguyên tử mà chúng ta phải bảo vệ chống lại [hiểm nguy].

Stuart Kennaby: Theo Jeff Schlegelmilch, phó giám đốc Trung tâm Phòng chống Thảm họa Quốc gia: “Nếu bạn nhìn thấy tia lóe hạt nhân, điều đầu tiên cần làm là nấp đàng sau một vật cản đề phòng sóng xung kích ập đến”. Hãy ghi nhớ, sóng xung kích di chuyển với tốc độ hàng trăm km một giờ, nên bạn sẽ không có nhiều thời gian để tìm chỗ ẩn nấp. Chuyên gia an toàn bức xạ Brooke Buddemeir khuyên bạn nên trú ẩn sau một thứ gì đó có cấu trúc vững chắc: “Khi tôi nghĩ phải đi đâu để tránh khỏi các tác động tức thời, đặc biệt là tránh sóng nổ, thì tôi nghĩ đến những điều tương tự mà chúng ta làm đối với lốc xoáy. Hãy ẩn náu ở một nơi mà nếu có một chấn động mạnh, mọi thứ sẽ không đổ ập vào bạn”. Nếu bạn xoay xở để sống sót sau đợt sóng xung kích, thật đáng buồn là sự việc không dễ dàng hơn nhiều. Bây giờ là một cuộc chạy đua thực sự với thời gian. “Bạn sẽ có một chút thời gian để hành động hầu giữ an toàn cho bạn và gia đình. Điều quan trọng nhất: đi vào trong, ở trong nhà và hãy chờ đó”. Khả năng là bạn sẽ có khoảng từ 10 đến 20 phút để tìm nơi trú ẩn.

Trước hết, đừng ở trong xe của bạn. Cửa kim loại và cửa sổ kính sẽ quá mỏng không thể bảo vệ bạn khỏi bức xạ gamma. Nhà di động cũng không cung cấp nơi trú ẩn thích hợp. Mà hãy cố gắng tìm một tầng hầm hoặc một tòa nhà nhiều tầng lớn hơn. Hãy nhớ yếu tố then chốt là đặt càng nhiều lớp dày càng tốt để ngăn cách bạn và bụi phóng xạ. Chúng ta đang nói về bê tông hoặc gạch, cho nên những tòa nhà chọc trời bằng kính đẹp mắt hoặc nhà được xây bằng gỗ và thạch cao không phải là lựa chọn tốt nhất cho bạn. Nếu bạn đang ở trong một thành phố có hệ thống tàu điện ngầm, thì đi sâu vào bên trong cũng sẽ mang lại mức độ bảo vệ khá tốt. Giả sử bạn đã vào được bên trong tòa nhà nào đó trên mặt đất, hãy tránh các tầng trên cùng. Tất cả bụi phóng xạ sẽ đọng lại trên mái nhà. Và mục đích của việc đi vào bên trong nhà là tránh càng xa càng tốt những hạt bụi phiền toái đang phát ra mức bức xạ gamma nguy hiểm, mà có thể dẫn đến ngộ độc phóng xạ. Thay vào đó, hãy đến trung tâm của tòa nhà. Nếu có thời gian để đóng những chỗ mà bụi phóng xạ có thể xâm nhập – cửa ra vào, lò sưởi, máy điều hòa không khí, cửa sổ, thì hãy làm điều đó.

Bây giờ, hãy xem xét một tình huống hơi khác, mà mọi thứ không diễn ra suôn sẻ như vậy. Lần này, chúng ta bỏ xe và chạy nhanh đến tòa nhà gần nhất trông có vẻ kiên cố, nhưng bụi phóng xạ có thể đang bắt đầu đổ xuống xung quanh bạn. Nếu bạn nghĩ vậy, điều tốt nhất bạn nên làm là dùng giẻ bịt mũi và miệng và nhắm mắt lại. Đi loạng choạng như vậy sẽ không dễ dàng. Do đó, trong ví dụ này, phải mất 15 phút mới thực sự vào được bên trong. Có bất kỳ bụi phóng xạ nào rơi vào bạn không? Nó có trên tóc của bạn hay trên quần áo của bạn không? Có thể có, điều đó nghĩa là bạn có nguy cơ bị nhiễm độc phóng xạ cấp tính. Cẩn thận cởi bỏ lớp quần áo bên ngoài của bạn. Điều này có thể loại bỏ 90% chất phóng xạ. Đặt nó trong một túi nhựa và để nó ở một nơi thật xa. Hãy thong thả. Lau đồ đạc quần áo của bạn quá nhanh có thể làm bụi phóng xạ bay ra và điều đó sẽ không giúp ích cho ai cả. Tắm bằng vòi sen cũng khá tiện dụng. Bằng mọi cách, hãy dùng một ít xà phòng và dầu gội đầu để tắm gội sạch sẽ, nhưng tránh dùng dầu xả tóc. Nó sẽ làm các hạt phóng xạ bám vào tóc của bạn chặt hơn. Nếu không có vòi sen, thì hãy rửa mặt, tay, và bất kỳ bộ phận nào của cơ thể không được che chắn, bằng bồn rửa, khăn ẩm hoặc khăn ướt. Một lần nữa, điều quan trọng là dùng thật nhiều nước và làm thật từ tốn cẩn thận. Điều tệ nhất là bạn gãi và để bụi phóng xạ xâm nhập vào da bạn.

Đến lúc này, rất có thể một tiếng đã trôi qua, điều đó có nghĩa là bụi phóng xạ bên ngoài đã bị phân hủy 50%. Trong vòng 24 tiếng đầu tiên, nó sẽ tiêu hao 80% năng lượng, sau hai tuần thì tiêu hao lên 99%. Nhưng hãy nhớ rằng, nếu ban đầu bức xạ đủ cao, thì 1% đó vẫn có thể nguy hiểm. Vì vậy, hãy ở trong nhà lâu nhất có thể để giảm nguy cơ bị nhiễm phóng xạ.”

Nếu quý vị có trang trại nào hoặc mảnh đất nào xung quanh, hoặc vườn nhà – thì hãy luôn sử dụng chúng tối đa để trồng rau củ. Còn nếu không có, thì có lẽ quý vị chịu khó ở chật chội và để một phòng trống. Trong căn phòng đó, quý vị trồng rau. Không nhất thiết phải là loại rau “khó kiếm”. [Trồng] bất cứ rau nào mà quý vị ăn, hầu hết rau củ, ví dụ, ngay cả bắp cải, nếu quý vị lấy ra hết lớp lá, ở giữa sẽ còn lõi. Nếu không cắt sâu vào lõi làm hỏng nó, thì quý vị cứ cắm xuống đất và tưới nước là nó sẽ mọc. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi hứa, nó sẽ mọc. (Dạ.) Trước đây tôi từng làm như vậy. Nó thực sự mọc. Và cây bạc hà cũng vậy, quý vị ngắt bớt lá đi và chỉ còn lại phần thân, quý vị trồng xuống, nhánh nhỏ, cắm xuống đất – nó sẽ mọc lại.

Và các loại rau như cải thìa và những thứ tương tự, quý vị chỉ cần cắt lá và để lại phần cuống của cải thìa hoặc rau, khoảng hai, ba inch (năm đến bảy cm), rồi trồng lại. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nó sẽ mọc ra như mới – và lõi bông cải xanh, mọi thứ. Trước đây tôi đã làm vậy rồi. (Dạ, Sư Phụ.) Tôi nghĩ có lẽ tôi có vài tấm hình ở đâu đó. Chúng mọc ra từ đó. Chúng mọc lại, như mới rất mau. (Hay quá. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ. Vâng, Sư Phụ.) Nó thực sự mọc. Và quý vị có thể mua nhiều hạt giống, nhiều đậu và bắt đầu trồng rau được rồi. Ý tôi là, những hạt đậu, chúng có thể nảy mầm. Và ngay cả trong trường hợp thiếu hụt, giá đỗ và đậu khô cũng đủ cho quý vị ăn và sống sót. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Đậu và hạt không bị hư nhanh lắm. Quý vị luôn có thể tiếp tục trồng và ăn chúng thay vì đi ra ngoài mua rau, bởi vì trong những lúc khẩn cấp, có thể không có cửa hàng, không có rau để quý vị mua. (Dạ hiểu.)

Và dự trữ một ít nước trong mấy thùng galông (~ bốn lít) hoặc đồ chứa nào đó, tất cả sẵn sàng. (Dạ, thưa Sư Phụ. Vâng, thưa Sư Phụ.) Và trong trường hợp khẩn cấp, chỉ giữ chúng để uống, không tắm rửa hay gì cả. Có lẽ chỉ đánh răng, chứ không tắm. Có lẽ chỉ cần dùng khăn ướt để lau cơ thể khi nào cần thiết. Chứ không cần phải mỗi ngày. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.) Trong Phật giáo, các nhà sư hai tuần tắm một lần. Tôi cũng làm vậy, không sao cả, ngày nay vẫn ổn. Dĩ nhiên, nếu tôi phải đi ra ngoài giảng pháp, thì tôi phải làm cho mình sạch sẽ hơn. Nhưng cách tôi đang làm cũng thấy sạch sẽ rồi. Và quý vị không cần phải ăn ngày ba bữa. Nếu quý vị không làm việc nặng nhọc, không đi ra ngoài hay bất cứ gì, bình thường một bữa ăn là đủ. Quý vị chỉ cần ăn cho đến khi cảm thấy vui, và thực sự chỉ cần vậy thôi. (Dạ, Sư Phụ. Dạ hiểu, thưa Sư Phụ.)

Tải ảnh xuống   

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android