Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Gây Ít Đau Đớn Hơn Và Ít Nghiệp Hơn: Những Thực Vật Nên Ăn, Phần 2/5

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Chúng tôi chiếu nhiều tiết mục trên Truyền Hình Vô Thượng Sư về các tu sĩ nam nữ không ăn. Ngày nay điều đó phổ biến. Nhưng đừng thử tất cả những điều này. Nếu quý vị thật sự muốn thử, quý vị phải tìm chuyên gia hướng dẫn, một số người biết cách làm những điều đó. Không thì cứ ăn những món đơn giản, vận động, tập thể dục hàng ngày, đi bộ trong không khí trong lành chẳng hạn như vậy. Và sống một cuộc sống bình thường với các loại thức ăn tối thiểu – càng ít càng tốt. Nhưng quý vị phải xem cơ thể mình có hợp với kiểu (các loại) rau củ và trái cây hạn chế đó hay không. […]

Không phải do nghiệp mà chúng ta không ăn thực vật hoặc rau củ khác, nhưng vì mình không muốn làm chúng đau. Thế thôi. Nếu muốn tránh làm đau thực vật, hoặc khiến chúng lo lắng, hay buồn phiền, hoặc bồn chồn, thì hãy chọn những loại rau củ trong danh sách mà tôi vừa đọc – chúng không cảm thấy đau. Hoặc dù có đau, cũng như không có gì. Nhưng những loại mà tôi vừa đọc, không đau gì hết. Không đau chút nào. Chỉ phòng khi quý vị thích cách đó. Quý vị phải xem coi cơ thể mình có thể duy trì được với các loại rau củ và trái cây hạn chế đó không. Nhưng hầu hết, như chuối, cũng là một thức ăn hoàn chỉnh. Một đồng tu xuất gia, anh ấy ở Costa Rica, và thức ăn chính của anh ấy luôn là chuối. Anh sống như vậy nhiều năm rồi. Nhưng bây giờ anh ấy không sống như vậy nữa, vì tôi cung cấp đủ thức ăn, đủ loại thực phẩm. Được rồi vậy. Tôi hy vọng quý vị vui khi khám phá một lối ăn mới cho chính mình, nếu quý vị thích cách đó hơn, thì làm từ từ, và thử xem sao.

Còn không, thì tôi biết một vị sư, tôi đã sống trong chùa của vị đó một thời gian. Ông chỉ ăn gạo lứt với muối mè, và (uống) nước. Vậy mà ông sống rất thọ và rất khỏe; ông cũng là Thầy dạy khí công nữa. Nếu quý vị dùng dao cắt cổ ông, sẽ không được – quý vị không thể cắt qua được, chẳng hạn. Rất mạnh. Nhưng dĩ nhiên là ông tập luyện mỗi ngày. Ngoài việc là một nhà sư Phật giáo, và làm tất cả các nghi thức của sư, ông còn thực hành khí công mỗi ngày. Và ông có một trường dạy khí công cho người khác ở Đài Loan (Formosa). Ông ấy đã qua đời cách đây vài năm, nhưng khi còn sống, ông chỉ ăn bấy nhiêu đó thôi. Và tôi cũng biết một ni sư; ý tôi là, tôi đã đích thân thấy họ. Giống như nhà sư này, tôi đã sống trong chùa của ông với các vị tăng ni khác một thời gian.

Và tôi biết một ni sư không ăn gì cả, chỉ uống một chút nước. Nhưng tất nhiên nước đó đã được gia trì bằng cách niệm danh hiệu chư Phật trước khi bà uống. Bà cũng đã qua đời rồi, nhưng khi còn sống, bà thậm chí không nói lời nào. Bà không muốn nói. Bà chỉ dùng ngôn ngữ ký hiệu, và các đệ tử của bà sẽ dịch cho quý vị. Tôi đã đến thăm bà và họ đã làm như vậy, họ dịch ngôn ngữ ký hiệu của bà ra cho chúng tôi. Tôi hỏi bà làm sao mà người ta có thể sống bằng cách uống nước như bà, và bà dùng ngôn ngữ ký hiệu để nói với tôi: “Cứ đi từ từ, từng bước một”. Tôi nghe nói trước khi thành người sống bằng nước, bà ấy ăn trái cây. Họ chỉ mang cho bà một đĩa trái cây mỗi ngày, rồi một ngày kia bà đẩy nó đi, lúc đó họ biết bà không muốn ăn trái cây nữa. Thế là từ đó trở đi bà chỉ uống nước thôi. Tôi biết bà ấy và cũng đã nói chuyện với bà bằng ngôn ngữ ký hiệu, dĩ nhiên.

chúng tôi chiếu nhiều tiết mục trên Truyền Hình Vô Thượng Sư về các tu sĩ nam nữ không ăn. Ngày nay điều đó phổ biến. Nhưng đừng thử tất cả những điều này. Nếu quý vị thật sự muốn thử, quý vị phải tìm chuyên gia hướng dẫn, một số người biết cách làm những điều đó. Không thì cứ ăn những món đơn giản, vận động, tập thể dục hàng ngày, đi bộ trong không khí trong lành chẳng hạn như vậy. Và sống một cuộc sống bình thường với các loại thức ăn tối thiểu – càng ít càng tốt. Nhưng quý vị phải xem cơ thể mình có hợp với kiểu (các loại) rau củ và trái cây hạn chế đó hay không. Quý vị phải thử mới biết. Nếu không, thấy đó, nhiều người có thể sống với lượng đồ ăn tối thiểu.

[Nhưng] quý vị không cần phải thử bất cứ gì. Chỉ để quý vị biết thôi. Miễn là quý vị ăn thuần chay, là tôi biết ơn rồi. Tất cả các cõi Thiên Đàng sẽ ủng hộ quý vị, và Địa Cầu chúng ta sẽ được duy trì, sẽ được giữ an toàn và khỏe mạnh để quý vị tiếp tục sống, và để các thế hệ con cháu mai sau của quý vị tiếp tục sống. Nếu quý vị yêu thương con cái, xin hãy ăn thuần chay, và cũng dạy họ ăn thuần chay để giảm thiểu nghiệp quả, và để tạo một từ trường nhân từ cho thế giới chúng ta. Rồi Địa Cầu sẽ tiếp tục tồn tại, và chúng ta cũng vậy.

Như đã đề cập lúc nãy, nếu một số loại rau thơm hoặc thực vật mà quý vị trồng thành mầm và ăn khi chúng vẫn còn là mầm, hoặc mọc rất ít – chưa phát triển thành thực vật thân cứng hoặc cây – thì có thể ăn được. Nhưng sẽ tốt hơn nếu quý vị có khu vườn riêng của mình, rồi quý vị có thể quyết định. Là thế này, thí dụ như, nếu một cây bạc hà quý vị trồng trong khu vườn riêng của mình, thì có thể dùng nó. Nếu quý vị cắt lá rất xa cành hoặc rất xa thân cây bạc hà, thì không gây đau nhiều cho lắm. [Đau] rất ít hoặc hầu như không đau.

Hoặc như húng quế. Quý vị có thể cắt như hai phần ba lá thôi, và để lại phần dưới của lá và để lại phần dưới của lá vẫn dính vào cây và vẫn còn một ít lá nhỏ. Rồi lá mới sẽ mọc lên ở góc đó. Giữa cuống lá và thân cây, những lá mới sẽ mọc lên và phát triển. Đối với nhiều loại rau thơm, thì như thế. Nhưng một số loại rau thơm, thì phải cắt cả cành, dù chỉ một cành nhỏ, rồi nó sẽ khiến cây đau. Thí dụ, hương thảo. Nếu muốn dùng hương thảo, quý vị phải cắt một cành hoặc một phần của cành. Như thế sẽ gây đau cho cây hương thảo, hoặc bụi hương thảo, họ gọi vậy.

Và những quả mọng có thể dễ dàng hái – gần như nó sẽ rụng vào tay của quý vị nếu chạm vào chúng – những quả mọng rất mềm đó, đều có thể ăn được, chúng không cảm thấy đau nhiều. Cho nên, những thứ rất nhỏ. Nhưng cây dâu tây thì cảm thấy đau. Nhưng như cây đậu phộng, chúng gần như đã héo úa trước khi người ta nhổ chúng ra khỏi đất. Cây mè cũng tương tự. Cây lúa (gạo) và lúa mì, chúng đã chết rồi. Linh hồn chúng đã rời đi trước khi người ta thu hoạch, nên có thể ăn được.

Tôi chắc chắn là còn một số rau củ và trái cây nữa mà quý vị có thể ăn, nhưng hầu hết các cây ăn trái, như xoài và táo, đều cảm thấy đau khi quý vị hái. Nhưng nếu chúng rụng xuống đất, thì không vấn đề gì, có thể ăn, mà không có nghiệp gì cả. Chúng đã rụng khỏi cây rồi, nên quý vị không làm gì nhiều, chỉ nhặt lên. Trước đây, khi thấy trái cây nào rụng từ cây, tôi luôn nhặt lên để xem còn dùng được không. Vẫn còn rất ngon. Và như cây cà chua, chúng ta có thể ăn quả và cây không cảm thấy đau bởi vì cây không có nghiệp đau. Điều đó không tuyệt vời sao? Thực vật thậm chí cũng có nghiệp.

Dù sao, có lẽ lần sau, nếu có điều gì khác quý vị hỏi mà tôi biết, thì tôi sẽ nói cho quý vị hay. Được rồi. Xin Thượng Đế gia trì tất cả quý vị, và xin Thượng Đế gia trì tất cả các loại thực vật đẹp đẽ và những loại rau thơm đẹp đẽ và gia trì toàn thể Địa Cầu chúng ta.

(Để biết chi tiết về lối ăn ít-nghiệp có thể giúp chúng ta giảm thiểu đau đớn và sự thống khổ gây ra cho chúng sinh khác, vui lòng truy cập: SupremeMasterTV.com/LowKarmaDiet)

Thấy không, Địa Cầu chúng ta hiện hữu và trở nên có giá trị là nhờ công đức của mọi chúng sinh trên Địa Cầu này, công đức chung cộng lại – để Địa Cầu hiện hữu và có thể sống nơi đây được. Và rồi Địa Cầu sẽ bị tan rã, bị phá hủy, bị làm cho biến mất, cũng là do con người, do các chúng sinh trên Địa Cầu thiếu công đức. Bằng hành động của họ, bằng cách làm điều gì đó ngược lại với việc tích đức, bằng cách làm những việc tiêu hủy công đức của họ hoặc những việc không có công đức, chúng ta không có phước để có được ngôi nhà Địa Cầu này nữa.

Cũng như quý vị có một số tiền để đặt cọc, hoặc có tiền để xây nhà. Nhưng giây phút quý vị không còn tiền nữa, hoặc nợ tiền và không thể trả tiền thì ngân hàng lấy nhà đó, hoặc quý vị phải rời khỏi căn nhà tại vì không thể trả tiền được, quý vị không thể tiếp tục sống ở đó nữa. Tương tự như Địa Cầu chúng ta – là ngôi nhà của chúng ta. Nếu chúng ta không có đủ công đức để giữ Địa Cầu, thì chúng ta không thể sống sót. Chúng ta phải rời khỏi Địa Cầu, hoặc Địa Cầu sẽ bị phá hủy. Vì vậy, xin hãy cẩn thận với những gì quý vị ăn. Tối thiểu hãy ăn thuần chay, nhé? Hãy ăn thuần chay.

Vương quốc thực vật rất dồi dào về chất dinh dưỡng, sinh tố và các đặc tính duy trì sức khỏe. Thượng Đế ban cho chúng ta mọi thứ mình cần. Thậm chí nếu một số người không có đủ thức ăn, hoặc họ không thể làm việc để kiếm tiền mua đồ ăn, thì toàn bộ Địa Cầu – nếu chúng ta ăn thuần chay – có thể nuôi sống mọi người trên Địa Cầu này. Có đủ thức ăn để luôn có dùng, để giúp mọi người luôn khỏe mạnh, no nê, đầy dinh dưỡng từ mọi thứ chúng ta có hoặc có thể trồng trên Địa Cầu này.

Sẽ không có ai phải đói vào ban đêm, hoặc bất kỳ ngày nào hoặc bao giờ hết, bởi vì Thượng Đế ban cho chúng ta rất nhiều, quá nhiều. Chỉ là chúng ta lãng phí tất cả. Như, chúng ta có đủ thực phẩm để nuôi con người, nhưng lại dùng để nuôi người-thân-động vật và để con người chết đói. Như thế là không đúng, không phải là điều đúng đắn để làm Chúng ta phải làm điều đúng đắn, để sống đời mình cho đúng, thì không có gì xấu sẽ xảy đến với mình. Nhưng nếu chúng ta phạm tội trái với lẽ thường, với lý lẽ, thì chúng ta không cần phải bàn về sự trừng phạt của Thiên Đàng hoặc công đức hay bất cứ gì hết.

Có nhớ câu chuyện dân gian mà tôi đã kể cách đây lâu rồi không? Có một người đi thăm một quả cầu trong vũ trụ, thấy Thiên Đàng làm đồ ăn cho mọi người, hai bên ngồi đó nhưng đều khổ sở, đói khát, không ăn được gì. Và phía bên kia cũng vậy. Ông trời ban cho họ rất nhiều đồ ăn, họ vui vẻ, vui vẻ, cười nói ca hát, trong bụng đầy đủ dinh dưỡng và đủ thứ. Rồi người khách đó phát hiện có một cái muỗng dài. Khi mình cong khuỷu tay để đưa cái muỗng đó vào miệng, mình không thể làm được vì cái muỗng rất dài. Nên nhóm đầu tiên đã không dùng muỗng vì họ không thể tự đút vào miệng được. Nhóm thứ hai dùng muỗng dài đút cho nhau ăn, nên ai cũng rất vui vẻ và ăn cho đến khi no nê. Vì vậy, chính chúng ta là người quyết định loại thái độ nào, loại phẩm chất nào mà chúng ta nên có và giữ lại. Và bất cứ phẩm chất nào xấu, chúng ta nên loại bỏ nó. Giống như rác vậy. Nếu chúng ta không muốn rác, thì chỉ cần vứt nó đi.

Photo Caption: Tất Cả Cho HÒA BÌNH!

Tải ảnh xuống   

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android