Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Chuẩn Bị Cho Những Ngày Khó Khăn, Ăn Thuần Chay, Gìn Giữ Hòa Bình, Cầu Nguyện Và Thiền Định, Phần 4/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Thường thì chúng tôi không kiện ai. Nhưng nếu chúng lừa gạt người ta và sống trên mồ hôi nước mắt của họ như thế này, tôi phải bảo vệ họ và những người gọi là đệ tử của tôi. Và nếu chúng làm điều gì đó sai trái theo luật pháp của các quốc gia, nếu chúng tôi biết, chúng tôi phải báo cho chính phủ. […] Nhưng tôi nghĩ một ngày nào đó, chính phủ, luật pháp sẽ bắt chúng và xử lý các hoạt động phạm tội của chúng một cách thích đáng. Vì vậy, chúng sẽ phải trả nghiệp cho tất cả những việc này và cũng sẽ bị trừng phạt ở địa ngục.

Suốt bao năm qua, tôi không bao giờ biết tại sao họ nói tôi không nộp thuế. Tôi có nhiều công ty, và các công ty đều nộp thuế. Tôi không biết gì về tất cả những điều này. Tôi chỉ lấy vừa đủ để dùng và cũng để giúp những người khó khăn hoặc để mua thiền đường cho quý vị đến thiền.

Lần trước, ngân hàng không cho tôi rút tiền để mua một đạo tràng, vì họ nói rằng số tiền đó đến từ một nơi không đúng, từ Singapore, nghĩa là “một quốc gia Hồi giáo”. Tôi không hề nghĩ Singapore là một quốc gia Hồi giáo! Đó là điều vô lý nhất mà tôi từng nghe từ bất kỳ ai nói về một quốc gia sạch sẽ như Singapore. Singapore là quốc gia đa văn hóa, đa sắc tộc. Họ cũng có người Hồi giáo, nhưng họ đâu phải là quốc gia Hồi giáo. Cả thế giới đều biết điều đó. Tôi không thể tin rằng một ngân hàng mà lại thiếu hiểu biết đến vậy, nói rằng “Singapore là một quốc gia Hồi giáo”.

Tôi đang hỏi liệu tôi có nên nói tên của ngân hàng đó ra hay không. Nhưng tôi không nghĩ rằng ngân hàng gây rắc rối. Đó là do hệ thống mới, hệ thống bảo hiểm toàn diện mới ở Châu Âu khiến mọi chuyện trở nên như vậy. Bởi vì tôi đã có ngân hàng này mấy mươi năm rồi. Đôi khi tôi rút một ít tiền ra thì không có vấn đề gì. Khi tôi muốn rút 300.000 đô la Mỹ để cứu trợ thiên tai (Bão) Katrina ở Mỹ, thì lần đó tôi rút được. Nhưng khi tôi muốn rút tiền ra để đặt cọc cho một đạo tràng, thì họ không cho. Họ gây rắc rối, họ bảo tôi phải đích thân đến, v.v. và v.v. Thế là tôi không mua được. Nhưng tôi nghĩ: “Thôi kệ, có lẽ Thượng Đế không muốn. Thượng Đế không muốn mình ở đất nước đó”. Lúc đó là ở Canada. Thế là tôi buông xuôi. Nhiều thứ, tôi buông xuôi vì tôi nghĩ rằng Thượng Đế muốn như vậy. Cho nên ngay cả với số tiền mà ngân hàng không chịu đưa cho tôi, tôi cũng không suy nghĩ nhiều.

Tôi nghĩ: “Sao cũng được. Đó là tiền của Thượng Đế, không phải tiền của mình. Nếu Thượng Đế không muốn đưa cho mình, thì mình không có. Cũng không sao”. Ở Âu Lạc (Việt Nam) cũng có câu “của đi thay người”, nghĩa là nếu mình mất một số tài sản, có thể là vì sự an toàn của mình – để đổi lấy sự an toàn của mình, hoặc cho mạng sống của mình. Thay vì mình chết hoặc bị bệnh, thì Thượng Đế sẽ khiến mình mất tiền. Ý nghĩa của câu đó là vậy. Cho nên bất cứ gì tôi mất, tôi không bao giờ suy nghĩ nhiều cho lắm. Dĩ nhiên là tôi không cảm thấy như “không có gì”. Tôi biết mình đã mất tiền và thật đáng tiếc, bởi vì tôi muốn để tiền ở đó đặng mà tôi có thể mua một đạo tràng mới.

[Tôi] luôn ngày càng có nhiều đệ tử hơn, và chúng tôi không có đủ chỗ cho họ. Dù họ đi đến đâu, ngay cả nơi lớn nhất, như Đạo tràng New Land (Miền Đất Mới) mà chúng tôi có ở Đài Loan (Formosa), tôi tưởng rằng chúng tôi đã có đủ chỗ. Nhưng không, chúng tôi cũng không có đủ phòng. Và nhiều người họ phải dựng lều. Trước đó tôi đã cố gắng mua một thiền đường khác ở châu Âu, vì ban đầu chúng tôi có thiền đường SMC (Trung tâm Saint Martin), và rồi không bao giờ đủ. Rồi tôi có thêm một ít tiền, thông qua một trong những đệ tử. Tôi đã nói: “Được thôi, bất cứ nơi nào chúng ta có tiền”. Vì vậy, ngân hàng nào, hoặc bất kỳ đệ tử nào đôi khi quản lý tiền của tôi vì tôi không thể quản lý tất cả điều này. Tôi không thể bán, tôi không thể nhận tiền, tôi không thể làm kế toán, tôi không thể làm tất cả những điều này. Tôi bận rộn với sứ mệnh tâm linh của tôi! Vì vậy, tất nhiên, những người kêu bằng đệ tử của tôi sẽ lo liệu tiền bạc. Tôi không lo liệu tất cả những điều đó. Chỉ khi nào cần, tôi mới hỏi họ, như một khoản tiền đặt cọc cho đạo tràng hay gì đó tương tự. Và rồi tôi mất một số tiền.

Thôi kệ, sao cũng được. Tôi đã nói với Thượng Đế: “Đó là tiền của Ngài. Ngài muốn làm gì với số tiền đó con đều đồng ý”. Nhưng ngân hàng nói với tôi rằng không phải là họ không muốn đưa, mà “chỉ là luật pháp hiện tại”, thế này thế kia thế nọ. Ôi Trời ơi, tôi đã có ngân hàng này bao nhiêu chục năm rồi, ít nhất là 30 năm. Rồi đột nhiên, họ quay lưng lại với tôi, nói rằng tôi không thể lấy tiền. Và họ nói với tôi rằng tôi phải ra ngoài tìm một người quốc tế để lo liệu việc này. Tôi đoán là một luật sư hay gì đó. Nhưng tôi có thời gian đâu chứ? Khi nào tôi có thời gian để làm điều đó? Tôi phải chạy từ nước này sang nước khác vì công việc của tôi, và đôi khi cũng vì sự an toàn của bản thân. Và tôi cũng không thể cứ ra ngoài trình diện trước tòa án và cho mọi người biết tên của tôi như thế. Hoàn toàn không an toàn cho tôi!

Tôi có rất nhiều bạn, nhưng cũng có một số kẻ thù, như Trần Tâm, chẳng hạn. Tôi không biết hắn sẽ làm gì khác nữa. Vậy mà một số người mù quáng đến nỗi đi theo hắn, thậm chí chẳng có lợi ích gì, chẳng có gì cả. Chỉ làm việc, cướp tiền của người khác để đưa cho hắn. Và không chỉ lợi dụng từ nhóm bọn họ – mà còn lợi dụng cả đệ tử của tôi! Tất nhiên, những người của tôi, phần lớn họ là những người ngây thơ, dễ tin người, và là những người tu hành đẳng cấp cao, rất, rất cao. Cho nên họ không nghi ngờ những người kêu bằng đồng tu khác. Chúng nói cô ấy đang làm việc cho “mật lệnh” của tôi, [nhưng] tôi chẳng bao giờ làm việc gì với mật lệnh nào cả. Hôm nay tôi bảo quý vị: Quý vị hãy nói với mỗi người mà quý vị biết rằng tôi không bao giờ làm bất cứ gì bí mật để kiếm tiền. Không, mọi thứ đều thông qua các công ty, các công ty đã đăng ký. Vì vậy, bất cứ gì khác mà chúng nói đều không đúng. Tôi không làm gì bí mật hết. Sao tôi phải làm những điều bí mật?

Ngay cả ở bất kỳ quốc gia nào, nếu có một công ty và làm việc chăm chỉ, quý vị sẽ kiếm đủ tiền. Quý vị không cần phải gian lận thuế hay bất cứ gì để kiếm tiền! Chính phủ luôn có luật để cung cấp cho quý vị đủ chỗ, đủ điều kiện để kiếm tiền! Nếu không, làm sao họ tiếp tục thu thuế nếu họ tính phí quá cao hoặc gây rắc rối cho các công dân doanh nghiệp? Ngay cả ở quốc gia cộng sản!

Nhiều người ở Trung Quốc cũng rất giàu. Và ở Âu Lạc (Việt Nam) cũng vậy, họ kiếm ra tiền. Họ cũng giàu. Thuế ở Đài Loan (Formosa) cũng rất thấp. Chính phủ đâu có áp bức người dân. Đâu phải như vậy. Chỉ có những kẻ lừa đảo người ta như Trần Tâm mới như vậy. Rồi thì chính phủ phải giải quyết vấn đề đó. Nhưng cho tới nay, theo những gì tôi biết thì chính phủ chưa làm gì cả. Có lẽ họ chưa thể bắt được hắn bởi vì hắn có thể đang ở một quốc gia khác, nơi mà chính phủ không biết về hoạt động của hắn.

Hắn đã làm những điều xấu ở các quốc gia khác, và hắn sống ở một quốc gia khác, có lẽ vậy. Có thể là ở Hoa Kỳ. Bởi vì hắn đã ở Hoa Kỳ, nên có lẽ hắn có quốc tịch Mỹ. Và nếu hắn làm những điều xấu ở Âu Lạc (Việt Nam) hoặc Đài Loan (Formosa) hoặc Trung Quốc, các chính phủ đó không thể bắt được hắn. Và chúng chỉ đòi tiền mặt, ở khắp nơi. Thế thì chính phủ không thể thậm chí tìm ra được ai đã mua gì và mua bao nhiêu. Đó mới là vấn đề. Rồi thì, vì đó được gọi là đồ trang sức “của tôi”, ngay cả đồ giả, tất cả đều đổ lỗi cho tôi. Vì vậy, quý vị thấy tại sao tôi luôn gặp rắc rối và sống trong nguy hiểm vì điều đó, mà đôi khi tôi phải chạy trốn. Và tôi cũng không có thời gian để tìm hiểu xem nguyên nhân là gì. Chỉ khi nào Thượng Đế an bài, thì tôi mới biết.

Thượng Đế thậm chí còn bảo tôi tiết lộ danh tính, danh tính thật của tôi, hoặc an bài cho tôi phải biết về Trần Tâm và nói về những hoạt động tà ác của hắn. Và bây giờ Thượng Đế an bài cho tôi biết về trang sức giả mà chúng làm giả và bán cho chính người của tôi, những đệ tử trung thành của tôi. Bởi vì họ ngây thơ. Họ thánh thiện; họ tin vào những ai gọi là anh chị em đồng tu của họ. Nhưng chúng sắp đặt như thế. Chúng nói đó là “mật lệnh” của tôi. Tôi không bao giờ ra mật lệnh nào hết. Tại sao? Để làm gì? Tại sao tôi phải làm bất cứ điều gì trong bí mật? Bí mật gì chứ?

Pháp Môn Quán Âm được dạy cho các đệ tử là không được tiết lộ, vì đó là việc riêng của quý vị, con đường riêng của quý vị. Và nó đến từ Thiên Đàng cho họ. Vì vậy, họ không nên cứ ra ngoài khoe khoang về thể nghiệm của họ này nọ. Tại vì nếu quý vị khoe khoang với ngã chấp, Thiên Đàng sẽ lấy nó đi và che mắt quý vị lại, đặt một tấm rèm trước mắt quý vị, để quý vị sẽ không thấy thể nghiệm nào từ Thiên Đàng nữa, hoặc mờ nhạt, hoặc rất hiếm khi thấy lại. Đó là lý do tại sao tôi bảo họ không được nói với đồng tu.

Bởi vậy bất cứ điều gì quý vị biết qua những lời chứng trong Tâm Tình Khán Giả, đó chỉ là phần nổi của tảng băng trôi. Nhiều người khác không nói. Không phải là tôi cấm. Tôi chỉ khuyên họ rằng bất kỳ thành tựu tâm linh nào, thì đó là của quý vị. Mỗi đệ tử, cho dù có cùng một pháp môn, đều có thành tựu mỗi khác, đi con đường mỗi khác. Và họ phải tuyên thệ trung thực, giữ Ngũ giới. Vì vậy, họ không nên cứ đi ra ngoài khoe khoang về mọi thứ như vậy. Họ có thể giới thiệu, như là: “Có một Pháp Môn Quán Âm như vậy mang lại cho quý vị tức khắc khai ngộ và giải thoát vĩnh viễn trong một kiếp”. Điều đó, họ có thể nói. Nhưng thành tựu tâm linh của riêng họ, họ không nên [nói]. Hầu hết, họ không nên. Họ không nói.

Photo Caption: Bạn Có Bao Giờ Cảm Tạ Thượng Đế Về Nhiều Thứ Đẹp Đẽ Như Vậy Chưa? Tất Cả Đều Miễn Phí Cho Bạn Chiêm Ngưỡng!

Tải ảnh xuống   

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android