Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Hãy Biết Đâu Là Minh Sư, Nhà Sư Hay Linh Mục Thật, Phần 7/10

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Một số truyền thống lớn tu hành khai ngộ không phải lúc nào cũng còn vị đại Minh Sư ở đó, nhưng ít nhất có vị Minh Sư vừa nhập diệt gần đây, [như] trong vòng 300 năm trở lại, thì vẫn có thể có Lực Lượng đó được truyền vào người kế vị của Minh Sư đó và thậm chí cả người kế vị kế tiếp của Minh Sư đó. […] Họ vẫn có đủ Lực Lượng để che chở cho những tín đồ hiện tại của Họ, dù họ chưa đạt trên Đẳng cấp Thứ Ba. Sau thế giới này, chúng ta có Năm Đẳng cấp. Đẳng cấp Thứ Năm là cao nhất trong loại cõi giới của Năm Đẳng cấp này. Đẳng cấp Thứ Năm là cao nhất.

Nếu đạt tới Đẳng cấp Thứ Tư thì quý vị đã được giải thoát rồi. Nhưng nếu vẫn còn ở Đẳng cấp Thứ Ba, ngay cả Đẳng cấp Thứ Ba cao, quý vị vẫn chưa được giải thoát. Nhưng khi có vị Minh Sư vĩ đại nhất trước mình, quý vị có thể dựa vào (Lực Lượng của Minh Sư) đó. Minh Sư ở đó để giúp quý vị giải thoát chính mình và những tín đồ, dù quý vị chỉ ở Đẳng cấp Thứ Ba.

À, tôi đã quan sát thấy điều đó. Tất cả những vị dạy cùng giáo lý như các Minh Sư trước họ đều chỉ ở Đẳng cấp Thứ Ba, tối đa là Đẳng cấp Thứ Ba cao. Tôi e rằng sẽ làm mất lòng nhiều người nhưng tôi phải nói sự thật. Tôi không thể nói dối. Không thể nói dối chỉ để người ta thích tôi hay thương tôi. Dù sao, tôi cũng luôn gặp rắc rối rồi – bây giờ còn gặp rắc rối hơn nữa, bởi vì tôi đã bị buộc phải tiết lộ danh tính thật của mình là Phật Di Lặc, còn được biết là Chúa Ki-tô, Chúa Giê-su Ki-tô tái lâm. Tôi không trông mong được an toàn nữa. Không sao. Tôi thật sự không muốn sống thọ trên thế giới này. Mỗi ngày sống là [mỗi ngày] đau khổ, thấy nỗi đau của tất cả chúng sinh khác, và lòng tôi… mỗi ngày như tan vỡ, rồi lại chữa lành; tan vỡ, rồi lại chữa lành. Tôi không biết được bao lâu nữa. Rốt cuộc có gì trên thế giới này mà tôi muốn? Tối đa là tôi sẽ có một căn phòng khác, thậm chí căn phòng được trang trí đẹp hơn, nội thất đẹp hơn – vậy thì sao? Có ích gì cho tôi?

Dù có sống ở đâu, dù có ăn gì, dù có mặc gì, thì tôi cũng chỉ đau khổ mà thôi. Tôi không muốn gì ngoài việc giúp tất cả chúng sinh được giải thoát khỏi vòng [luân hồi] khủng khiếp, ác độc, tàn bạo, nhẫn tâm của một Địa Cầu tiêu cực, hoán tưởng này. Mọi thứ mình thấy đều không thật. Chỉ những điều Thiên Thượng mà quý vị nhìn thấy bên trong mình mới là thật. Vậy ai mà muốn sống ở đây để làm gì? Và dù sao cũng không lâu – mình không bao giờ biết được. Không ai biết ngày mai họ có chết hay không. Ngoại trừ một số Minh Sư Khai Ngộ – Họ sẽ biết trước, nếu Họ không có nhiều đệ tử lắm. Nếu Họ có rất nhiều đệ tử, Họ sẽ không biết nhiều về cái chết của chính Họ – có thể vào lúc cuối. Nhưng Họ cứ làm những gì có thể trong khi Họ còn tại thế, với Ân Điển của Thượng Đế và tất cả Lòng Từ bi của các vị Minh Sư. Họ đang làm công việc của Họ.

Thí dụ, nếu Họ không làm việc cho Truyền Hình Vô Thượng Sư, và Họ không phải kiểm duyệt đủ loại tàn ác mà Họ phải thấy và xử lý cho Truyền Hình Vô Thượng Sư, thì Họ có thể sống vui vẻ hơn. Và nếu Họ không có nhiều đệ tử thì Họ có thể sống hạnh phúc hơn, khỏe mạnh hơn, tự tại hơn, giống như cảm giác của tôi khi mới bắt đầu sứ mệnh, khi tôi hãy còn một nhóm nhỏ đệ tử. Ngày nào tôi cũng rất tự tin, bất bại, rất hạnh phúc, hỷ lạc, rất tự tại; hầu như ngày nào cũng giống như một bữa tiệc. Dù lúc đó chúng tôi không có nhiều tiền và thức ăn, nhưng vẫn xoay sở có được bữa tiệc nướng barbecue thuần chay đơn giản, vào nhiều dịp cuối tuần khi không có gì khác – không bế quan, không có sắp xếp đặc biệt nào hoặc thuyết giảng ở đâu đó. Thì chúng tôi sẽ ngồi cùng nhau, ăn barbecue thuần chay và ca hát hoặc chơi đàn ghi-ta hay gì đó, và người khác sẽ chơi đàn sitar, và người kia sẽ thổi sáo, và người nọ sẽ chơi bất cứ nhạc cụ gì.

Buổi tối tôi thường cùng với một nhóm người xuất gia chơi các loại nhạc cụ khác nhau, không nhớ chúng tôi có từng thu lại hay không. Tôi không nhớ có ai báo cho người có máy quay trong đạo tràng thu lại những buổi này không. Có lẽ họ có thu; tôi không nhớ. Nhưng chúng tôi có những khoảng thời gian vui vẻ như thế. Giờ những lúc vui vẻ đó không còn nữa. Chỉ thấy vui hoặc thấy may mắn rằng mình vẫn còn sống.

Mỗi ngày còn sống, tôi làm việc hết sức mình, mỗi sát na trong sự hiện hữu của mình, [tôi] làm việc cho tha nhân toàn tâm toàn ý, toàn linh hồn, toàn tình thương, và Thượng Đế biết. Tất cả Thiên Đàng đều biết. Khi tôi mới bắt đầu sứ mệnh, các cõi Thiên Đàng, các thiên thần, và mọi người đều nhanh chóng làm bất cứ gì tôi cần hoặc muốn. Dù tôi không cần nhiều lắm. Nhưng bây giờ, hầu hết Họ chỉ biết khóc vì không thể giúp tôi được. Nên, tôi hầu như chỉ có một mình. Dù Họ có muốn giúp tôi đi nữa, Họ cũng không thể. Nghiệp cản trở Họ. Và đó cũng là quá nhiều nghiệp đối với Họ.

Nhưng chúng ta luôn luôn phải có ước mơ và hy vọng. Vì nếu không có ước mơ, người ta nói, mình sẽ không bao giờ có ‘giấc mơ thành hiện thực’. Cho nên tôi vẫn mơ ước có lại kiểu đời sống tự do, khi đó tất cả các cõi Thiên Đàng sẽ không phải tuyệt vọng khóc thương cho tôi, nơi tất cả chúng ta mừng vui trong hạnh phúc, ít nhất trong thịnh vượng và bình an cho thế giới. Như Thiên Đàng tại thế trở lại; như vườn Địa Đàng xưa trở lại. Rồi mọi người sẽ hạnh phúc, và rồi tôi sẽ là người hạnh phúc nhất.

Cho tới ngày đó, chúng ta không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra. Bởi vì tình trạng ngày nay tệ hơn, nhiều lừa dối hơn so với thời Đức Phật. Và vào thời Chúa Giê-su cũng không tệ lắm so với bây giờ, vậy mà Chúa Giê-su vẫn bị đóng đinh một cách tàn bạo. Và tất cả các Tông đồ của Ngài, bất cứ ai bị chính phủ bắt, đều bị giết một cách tàn bạo, bị thiêu sống hoặc bị đóng đinh, hoặc chịu đựng đủ loại tàn nhẫn không thể tưởng tượng mà một người có thể làm đối với người khác – một người thánh thiện, vô hại. Ôi, mỗi lần nghĩ tới điều đó, tôi không thể nào khóc cho đủ. Tôi phải ngừng bây giờ. Sau khi khóc xong, tôi sẽ nói tiếp.

Quý vị thấy đó, ngày nay, người ta nói với tôi là họ thậm chí không biết ai là nhà tu tốt và ai là không tốt nữa. Tôi hiểu điều đó, và tôi đồng ý với điều đó. Ngay cả linh mục, tất cả họ đều trông rất tốt, ăn mặc chỉnh tề, ăn uống no đủ, nói năng giỏi giang, và còn cho thấy một số hành vi, cử chỉ hay hành động nào đó khiến người ta tin tưởng họ. Như họ giúp cô nhi viện nào đó, bảo người ta đừng ăn thịt người-thân-động vật và thậm chí sống hàn vi nữa. Không như một số nhà sư hoặc linh mục sống giàu có, xa hoa – như vậy thì người ta dễ dàng nhận ra hơn. Nhưng một số không làm vậy. Họ dùng những cách khác. Họ không chỉ dùng một cách.

“Trích từ “Chuẩn bị xét xử cựu trụ trì chùa Phước Quang dùng nhiều mánh khóe lừa đảo 68 tỷ đồng (2,7 triệu Mỹ kim)” Quý vị và các bạn thân mến, chưa khi nào con người ta chứng kiến nhiều người từng là sư, là thầy, có chức vụ trong tôn giáo, lại thực hiện những hành vi buôn thần bán thánh, lượn lẹo và lừa đảo tinh vi như trong năm 2021-2022. Hàng loạt cựu sư thầy, loạt trụ trì bị phanh phui, chỉ đến khi báo chí đăng đàn, cơ quan chức năng vào cuộc, xin mạn phép gọi những giả sư, giả thầy này mới lộ bộ mặt thật là những kẻ lừa đảo chuyên nghiệp. Viện kiểm sát nhân dân Tỉnh Vĩnh Long vừa ban hành cáo trạng truy tố bị can Phạm Văn Cung 40 tuổi, nguyên trụ trì Chùa Phước Quang, và Nguyễn Tuấn Sĩ 54 tuổi ngụ thành phố Vĩnh Long cùng về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Cung tổ chức nhiều chương trình, sự kiện để tạo uy tín cho bản thân. Cung giới thiệu với các bị hại là quen với nhiều lãnh đạo cấp cao, làm các video clip về hoạt động từ thiện của nhà Chùa Phước Quang và trung tâm Cô Nhi Viện Phật giáo Suối Nguồn Tình Thương mà Cung là nhân vật chính thực hiện để đưa lên mạng xã hội. Thông qua đó Cung quảng bá hình ảnh, tạo lòng tin cho nhiều người. Qua đó, Cung giới thiệu về công việc từ thiện của mình và tự nêu lên hoàn cảnh, điều kiện khó khăn, vất vả trong việc nuôi dạy các cháu mồ côi, nhằm làm cho họ cảm thông và trợ giúp. Cung còn chủ động dựng lên các sự kiện không có thật để được cho mượn tiền. Tổng cộng Phạm Văn Cung đã vay tiền của 4 người hơn 77,7 tỷ đồng (3,1 triệu Mỹ kim) để chi xài cá nhân dẫn đến không có khả năng thanh toán. Sau khi bị tố giác, Cung đã trả lại cho các bị hại gần 10 tỷ đồng (400.000 Mỹ kim). Như vậy, số tiền mà Cung còn chiếm đoạt là hơn 67,7 tỷ đồng (2,7 Mỹ kim).”

Họ dùng giàu sang, xa hoa, để thu hút nhiều loại người khác nhau trong xã hội. Và một số thậm chí dùng những cách rất nghèo khó và rất khổ hạnh, chỉ để thu hút một số loại người khác. Một số làm người bình thường để thu hút nhóm người khác. Một số thậm chí lưỡng tính hoặc đồng tính. Tôi không có ý xúc phạm những người này. Tôi chỉ nói là họ (những sư hoặc linh mục xấu) không thật. Họ không phải là người. Mà là ác quỷ. Họ là hồn ma hung hăng. Họ là đủ loại hồn ma khác nhau, đủ loại quỷ khác nhau. Tất cả đều đến từ Vương quốc của Ma Vương, trở thành tăng ni, linh mục, và thậm chí những nhà tổ chức từ thiện. Họ làm đủ mọi thứ để thu hút con người với đủ loại nghiệp khác nhau đặng mà dụ dỗ con người rời xa thiện lành, rời xa Thượng Đế, rời xa giáo lý chân chính của Đức Phật và của Chúa Ki-tô.

Không phải như họ chỉ làm một loại việc mà thôi. Một số không muốn tiền, không muốn gì hết, để quý vị tin tưởng họ hoàn toàn. Và họ cũng biết rằng có nhiều loại khuynh hướng giới tính khác nhau trong xã hội, nên họ không chỉ đưa ra những người thật, bình thường, mà cũng đưa ra cùng loại người với khuynh hướng giới tính khác nhau để thu hút người cùng loại mà thậm chí chết vì họ, bởi vì những người này quá tin tưởng họ với ngoại diện nghèo khó khổ hạnh của họ. Đó mới là vấn đề.

Mình không bao giờ biết. Mà phải cầu nguyện bên trong tâm mình thật thành khẩn. Hãy để Đức Phật giúp quý vị, hãy để Chúa Ki-tô giúp quý vị, rằng Thượng Đế bảo vệ quý vị tránh khỏi đủ kiểu đánh lạc hướng. Bằng không, quý vị sẽ không bao giờ tìm được Nhà Thiên Đàng trở lại. Họ cứ tìm cách dẫn quý vị đi lạc lối, đi địa ngục, hoặc ngay cả khi quý vị [đầu thai] trở lại đời sống này lần nữa – mà vốn rất khó để trở lại đời sống con người – quý vị sẽ lại bị lừa và bị đánh lạc hướng nữa, và rồi mãi mãi, quý vị không bao giờ có thể trở về với Chân Tánh của mình.

Chân Tánh của quý vị không ở đây! Không có trong thân thể này! Mọi thứ quý vị thấy ở đây – không thật! Chỉ khi nào quý vị thấy bên trong khi thiền, mới là thật. Chỉ khi quý vị câu thông với Thượng Đế, đó mới là thật. Chỉ khi nào Chân Sư dẫn mình về Nhà, và trên đường về Nhà chỉ cho quý vị thấy cảnh tượng khác nhau của Đường Thiên Đàng về Nhà, đó mới là thật. Như cách người của tôi làm, đó là thật. Họ có thể thấy Thiên Đàng; có thể thấy Phật thật và Chúa Giê-su Ki-tô thật, và họ biết cách tự bảo vệ họ nếu đây là những hình dạng giả mạo lừa gạt họ.

Một số thầy giả cũng nhận những người kêu bằng đệ tử, và sau này những đệ tử này tới gặp tôi khóc lóc nói: “Tại sao thế này? Tại sao thế kia?” Tại vì toàn là giả; toàn là lừa dối! Cho dù họ có lặp lại cùng giáo lý mà tôi dạy, việc đó rất dễ làm – mọi người có thể xem Truyền Hình Vô Thượng Sư và thấy, nghe những gì tôi nói, và rồi họ có thể đi vòng vèo làm thành bài giảng của họ, và rồi họ lừa dối chính những người theo họ.

Và những người theo họ đều dễ bị gạt. Mấy người này không biết gì cả! Họ có tâm đơn thuần và khao khát muốn thấy Phật, thấy Thượng Đế, nên cứ tin thôi. Và vì nhiều nhà sư, linh mục hoặc thầy khác công khai lạm dụng người ta, bị phơi bày trên mạng Internet, trên báo chí hoặc truyền hình, nên người ta nắm lấy ai đó trông có vẻ ngược lại – trông thánh thiện, trông tốt lành, không màng lợi lộc gì cả. Cho nên, người ta dựa vào chúng sinh này – ngay cả quỷ dữ cũng giả dạng người thánh thiện. Người ta vẫn “cần” chúng; họ kiểu như bám lấy chúng như một người đang chết đuối dưới sông bám chặt vào một mảnh gỗ, nghĩ rằng nó tốt hơn tất cả mọi thứ xung quanh họ – tất cả đều là nước nhấn chìm và rác rến. Là như vậy đó.

Photo Caption: Để Thoát Bản Thân Khỏi Trở Ngại Cần Thời Gian, Nhưng Phải Làm!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (7/10)
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android