Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tình Thương Là Ngọn Hải Đăng Trong Tâm Hồn Nhân Ái Chân Thật, Phần 5/9

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Linh cảm này cũng cần thiết để Thiên Đàng có thể câu thông với quý vị, như một đường nối để bảo vệ hoặc gửi thông điệp. Thậm chí đôi khi các thiên thần muốn nói với quý vị nhiều điều, nhưng quý vị bị chặn vì rượu và ma túy, nên đường nối bị chặn. Dù đường nối không bị chặn, quý vị cũng không hiểu họ nói gì hết. Linh cảm của quý vị không nhận biết.

Mọi người đều nói với quý vị: “Rượu có hại cho quý vị, đừng uống”. Điều đó quý vị biết. Bởi vì quý vị say rượu. Quý vị làm hại dây thần kinh, não bộ của mình. Và nếu lớn tuổi, mô não bị tổn thương đó sẽ không phát triển trở lại. Quý vị biết điều đó. Mọi người biết, hay là không? Ờ, nếu nghiên cứu, quý vị sẽ biết.

Rồi, một số người thật ngốc. Họ còn trẻ và họ nói bây giờ họ uống vì mô não của họ vẫn có thể phát triển trở lại. Khi nhìn thấy vậy, tôi nói với họ. Tôi thấy vài người trong một quán bar hoặc gì đó. Tôi nói: “Chờ tới khi não bộ của quý vị phát triển trở lại, thì quý vị đã nghiện mất rồi, và không thể thay đổi, và rồi quý vị rơi xuống hố sâu, và tiếp tục rơi xuống mãi”. Vì họ nghĩ bây giờ họ còn trẻ, có thể uống, hưởng thụ, sau này lớn tuổi sẽ bỏ, khi mô não không còn cơ hội để tự hồi phục. Nhưng đến lúc đó, họ đã nghiện rồi. Mọi người hiểu, phải không? (Dạ.) Thuốc lá, rượu, ma túy, đeo bám quý vị cả đời, và càng ngày càng tệ hơn. Càng uống, lại càng muốn uống thêm. Càng dùng thuốc phiện, càng thèm. Càng hút nhiều, càng khó bỏ thuốc.

Cho nên, nhiều người trẻ đang bị lừa gạt vào tình cảnh này. Nhưng như tôi bảo quý vị trước đây, con người khao khát tình thương. Và vì thiếu tình thương bên trong họ và bên ngoài, nên họ làm nhiều điều sai trái. Và trẻ em ngày nay không có đủ sự hướng dẫn tốt, không có đủ các gương tốt từ người lớn để noi theo và để neo bám vào hành vi tốt, hoặc thực hành tốt, hay là kiến thức tốt.

Bây giờ, tôi muốn nói với quý vị một điều nữa về rượu. Rượu không chỉ làm tổn hại các mô não, không chỉ làm tổn hại tim hay là mạch máu, các chức năng cơ thể nói chung, không chỉ vậy thôi. Đoán xem rượu có thể tàn phá gì khác? Nói tôi nghe. (Hành vi xã hội.) Hành vi xã hội. Gia đình? Gia đình. Nói lớn lên. (Linh hồn.) Linh hồn? (Tâm linh.) Tâm linh? Tâm linh cái gì? (Ánh Sáng tâm linh.) Dòng tâm linh? (Câu thông với Thượng Đế, thưa Sư Phụ.) Sao, cái gì? (Câu thông.) Câu thông? (Câu thông bên trong với Thượng Đế.) Cũng có. Nhưng nếu quý vị chậm phát triển ở mặt nào đó, thì những mặt khác cũng đi theo và suy yếu với quý vị. Quý vị không nghĩ đến việc tu hành nữa.

Nhưng điều nổi bật nhất và dễ thấy nhất, thấp nhất mà rượu có thể gây tổn hại cho quý vị, ngoài thân thể, là khả năng siêu linh. Nếu trước đây quý vị có khả năng siêu linh – ví dụ, nếu quý vị có thể biết quá khứ, hiện tại hoặc có thể nhìn thấy gì đó ở người khác, hoặc có thể đọc được suy nghĩ của họ, hoặc điều gì đó tương tự, hoặc có thể đoán người đó có định làm hại quý vị hay không – [khả năng] đó sẽ bị hủy hoại. Quý vị sẽ không thể cảm thấy điều đó nữa nếu tiếp tục uống rượu. Khả năng siêu linh của quý vị sẽ bị hủy hoại, sẽ bị hỏng, sẽ bị lấy đi khỏi quý vị. Nên linh cảm của quý vị sẽ bị mù. Giống như người có mắt, từ từ hoặc nhanh chóng đôi mắt họ sẽ bị lấy đi. Dần dần hoặc ngay lập tức, tùy vào mức độ yếu kém của đôi mắt họ thế nào rồi. Vì vậy, nếu quý vị không có khả năng siêu linh lớn, thì ngay lập tức mất liền. Quý vị có rất ít, thì nó sẽ bị cắt ngay, giây phút đầu tiên môi quý vị chạm vào rượu. Nếu có nhiều khả năng siêu linh, có lẽ do tu hành trước đây, hoặc quý vị sinh ra từ đẳng cấp cao hơn một chút trước [khi xuống] thế giới này, thì nó cũng sẽ bị lấy đi, một phần hoặc hoàn toàn; tùy theo quý vị uống bao nhiêu.

Cho nên, nhiều Minh Sư không giảng giải điều này cho quý vị. Mọi người chỉ lặp lại lời của nhau, nói rằng: “Rượu có hại. Lãng phí tiền bạc, hủy hoại cơ thể, hủy hoại năng lực của não bộ, tổn thương các mô này kia, và hành vi xã hội, kết nối về tâm linh không tốt”. Nhưng đó chỉ là một lời giải thích rất mơ hồ. Dĩ nhiên, nếu uống rượu, ai cũng biết điều này không phù hợp với việc tu hành. Rồi thật dễ đoán được điều đó, nhưng thực sự nó hủy hoại nhiều thứ.

Khả năng siêu linh, quý vị cần! Quý vị cần! Linh cảm là thần hộ mệnh cho quý vị biết trước nguy hiểm. Dù không biết tại sao bỗng nhiên không muốn lái xe đến đó. Hoặc bỗng nhiên muốn kiểm tra ống xả ô tô. Bỗng nhiên quý vị muốn kiểm tra hệ thống phanh, mặc dù vừa mới sửa xe xong. Bỗng dưng không muốn nói chuyện với người đó nữa. Bỗng nhiên không muốn liên lạc với người này người kia. Đây là linh cảm của quý vị, tiếng nói linh cảm hướng dẫn quý vị trong đời mình. Nhất là sau khi thọ Tâm Ấn và thọ Ngũ Giới, linh cảm của quý vị ngày càng nhạy bén hơn để bảo vệ quý vị.

linh cảm này cũng cần thiết để Thiên Đàng có thể câu thông với quý vị, như một đường nối để bảo vệ hoặc gửi thông điệp. Thậm chí đôi khi các thiên thần muốn nói với quý vị nhiều điều, nhưng quý vị bị chặn vì rượu và ma túy, nên đường nối bị chặn. Dù đường nối không bị chặn, quý vị cũng không hiểu họ nói gì hết. Linh cảm của quý vị không nhận biết. Ngay cả chính tôi, đôi khi Thiên Đàng gửi vài thông điệp, tôi phải có thời gian, tĩnh lặng, và để nhận biết cái “điện thư”. Nhưng đó là bởi vì tôi có khả năng siêu linh. Nếu khả năng đó bị hư hại, thì tôi không bao giờ có thể làm được.

Tôi dám chắc với quý vị, nhiều Minh Sư trong quá khứ đã bị giết hoặc bị hành hạ, bao gồm cả tôi trong những tiền kiếp, bởi vì các Ngài không có đủ khả năng siêu linh, không đủ khả năng linh cảm để câu thông với Thiên Đàng, để nghe những lời cảnh báo của Thiên Đàng, để nhận thông điệp hoặc cảnh báo. Nhiều lần, tôi không nhận được và tôi đã gặp rắc rối. Nhiều lần tôi không hiểu thông điệp kịp thời, tôi gặp rắc rối. Cũng may là, nhiều lần đó không nguy hiểm đến tính mạng, nếu không thì tôi đã không còn ngồi đây. Vì vậy, dù mình có khả năng siêu linh… Trước khi câu thông với Thiên Đàng, tôi chỉ biết có gì đó. Nhưng thậm chí không biết ai đã gửi cho tôi.

Ngày nay, tôi biết vị Thiên Đế nào, từ cõi nào của (Vũ Trụ) Nguyên Thủy trở lên, gửi tôi thông điệp đó, nên tôi trực tiếp hỏi vị Thiên Đế đó. Như thế tốt hơn là tự mình hiểu. Nhưng ngay cả vậy, đôi khi vì nghiệp chướng – không phải nghiệp của tôi, mà là nghiệp của con người – thậm chí làm lu mờ đi và khiến tôi thật sự mất khá nhiều thời gian mới câu thông lại được với vị Thiên Đế này để hỏi. Nhưng tôi có những nguồn thông tin khác nếu tôi không thể câu thông với vị Thiên Đế khả dĩ cao hơn đó. Ý tôi là, trong hành trình của tôi lúc đó. Ý nói chưa phải là Đấng Tối Cao, nghĩa là Thượng Đế Toàn Năng. Ý tôi là vị cao nhất mà tôi có thể câu thông vào lúc này, bên trên Ihôs Kih (Vũ trụ Nguyên thủy). Thì tôi có thể hỏi một vị Thiên Đế “thấp hơn”; không thấp hơn, mà hỏi vị Thiên Đế khác, câu thông nhiều hơn với cõi của tôi. Khi tôi có thể.

Nhưng lần trước, tôi bảo quý vị là tôi mất 62% lực lượng tâm linh. Ôi, thực sự, thực sự gần như địa ngục, nói quý vị hay. Tôi không thể kết nối với bất cứ ai. Không thể kết nối ngay cả với các vị Thiên Đế “thấp hơn”. Rồi tôi liên lạc với Thế Giới Bóng; họ không thể nghe tôi được vì họ quá thấp; Tôi quá cao. Tôi quá cao, nhưng quá thấp so với các vị Thiên Đế cao hơn. Ôi, thực sự đau khổ, nhiều lắm. Và nhiều chuyện đã xảy ra, ví dụ như người ta thậm chí còn lẻn vào chỗ ở riêng của tôi ở Tây Hồ – nhiều lần. Đã kể quý vị nghe rồi. May là tôi luôn cảnh giác và gọi mọi người đi lên, và họ đã rời đi trước đó.

Tây Hồ – dễ ẩn nấp, nhiều cây cối, bụi rậm và nhiều ngóc ngách. Lần trước, một người-thân-chó – cô nàng nhỏ nhất và hay gây rắc rối đó? Cô chó luôn đi ra ngoài và trốn trong bụi cây nào đó, và chỉ có cô nàng đi thôi. Chao ôi, toàn bộ văn phòng làm việc chúng tôi – nam, nữ, đi ra ngoài tìm cô chó. Không thấy được cô. Tới khi một trong những người chăm sóc, cô ấy từng ở bên cạnh cô chó, và cô ấy thấy một vài chiếc lá nhỏ lay động trong một bụi cây. Và cô ấy biết: “Đúng là cô chó rồi”, bởi vì những chiếc lá khác xung quanh không lay động. Chỉ có cái góc nhỏ đó là mấy chiếc lá lay động và không có gió. Nên cô ấy vào đó và đưa cô chó ra ngoài. Nhưng cũng khó, cũng khó. Chúng tôi phải nói chuyện với cô chó rất lâu để thuyết phục cô chó đi ra, cho cô chó những món ngon, hứa cho một ít xương thuần chay, đại khái như vậy; nói ngon ngọt với cô chó. Đôi khi phải mất nửa tiếng, sau đó cô chó mới đi ra vẫy đuôi một chút, liếm ngón chân hoặc tay của mình, và sau đó, vút, ngay lập tức, quý vị phải nắm cô chó cho nhanh. Nếu không, cô chỉ tỏ ra ngoan ngoãn, rồi quay vào bụi, trốn nữa. Quý vị phải rất nhanh vì cô chó vô cùng nhanh.

Cô chó đã chạy cả đời trong ba năm khi khôn lớn, nên cô chạy nhanh hơn bất cứ ai. Tôi dám chắc là cô có thể thắng chạy đua ma-ra-tông, hơn bất kỳ nhà vô địch nào cho đến nay. Nếu Thế Vận Hội cho phép một người-thân-chó chạy ma-ra-tông, tôi sẽ để cô chó thắng. Tôi nghĩ cô chó sẽ thắng ba huy chương vàng, chứ không chỉ một, bởi vì chưa từng có ai chạy nhanh như vậy trong lịch sử Thế Vận Hội, tôi chắc chắn như thế.

(Tại sao cô chó bỏ chạy ngay từ đầu? Thưa lý do là gì?) Thưa lý do là gì? (Tại sao cô chó lại bỏ chạy?) Cô chó sợ con người. Cô chó đã mất tất cả bạn của cô, rồi mẹ, cha, đều do con người giết. Và mẹ cô chó dặn cô: “Đừng tin bất kỳ người nào”. Nên cô chó luôn chạy trốn con người. Bây giờ không chạy nữa. Nhưng nếu quý vị để họ ra ngoài, đôi khi cô chó cố tìm cách trốn. Nhưng giờ thì cô chó đi ra; ngoan hơn trước đây. Trước đây cô chó không đi ra. Không biết cô chó ở đâu. Thành ra tôi rào lại hết. Cô chó sợ con người. Con người chúng ta thật độc ác. Thật kinh khủng, đáng sợ đối với mọi chúng sinh, không chỉ với cô chó nhỏ đó thôi. Chao ơi. Cô chó quá nhanh và dễ vuột mất. Dù có bắt được cô chó trở lại, cô chó vẫn có thể vuột khỏi quý vị.

Trước đây, chó mẹ, chó mẹ mà tôi nhận nuôi, cũng chạy nhanh như vậy. Và ngay cả hàng rào cao hai mét, cô chó chỉ cần để chân vào giữa kẽ hở và nhảy ra ngoài mau chóng. Mất một thời gian dài để bắt cô chó. Và sau đó, cô chó tự đi vào, gõ cửa nhà tôi. Đã kể quý vị nghe rồi. Nhưng cô chó này, lớn tuổi hơn. Chó mẹ lúc đó chỉ mới một tuổi, nhưng cô chó này đã ba tuổi mà trông như chó con. Nên tôi nghĩ cô này thuộc nhóm những chó con đó.

Nên cũng rất khó để bắt được cô chó, và tôi đã treo thưởng 30.000 Bạt Thái. Cuối cùng, họ đã bắt được cô chó, khi cô nàng đã gần chết. Cô chó sốt cao, và cô không xuất hiện hai, ba ngày, không ăn, không uống gì. Hôm đó cô chó đi ra nên chạy thẳng vào bẫy – chắc đói hoặc khát quá, vì quá sốt. Nên cô chó chui vào cái lồng lớn, rất lớn mà họ đã đóng để bẫy cô chó. Rồi họ đã bắt được cô chó, sau đó tôi yêu cầu họ giữ cô chó cho đến khi tôi cử người lái xe đến. Và khi người lái xe đến, cô chó đã rất yếu, bị sốt cao. Nên chúng tôi đã gọi bác sĩ cấp cứu ngay lập tức. Chính là vị bác sĩ đã điều trị cho tất cả những người-thân-chó của tôi, tất cả những người-thân-chó nhận nuôi, và bác sĩ đó đã cho cô chó thuốc và đủ thứ, tạm thời.

Tải ảnh xuống   

Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android