“Sau khi hoàn tất việc của Họ ở Địa Cầu, Minh Sư Hội Đồng Thứ Chín sẽ rút hết năng lượng của Ngài lên Cõi giới Thứ Năm, cao nhất, rồi mới về tiếp Đẳng cấp Thứ Chín. Và không ai từ Đẳng cấp Thứ Năm…” Càng lúc càng hào hứng! Chuyện gì đây? “…không ai từ Đẳng cấp Thứ Năm trở xuống có thể gặp Ngài được nữa”. Chỉ những vị Đẳng cấp Thứ Sáu, Thứ Bảy, Thứ Tám và Thứ Chín mới có thể gặp.
Nhưng quý vị sẽ không cảm thấy thiếu gì hết. Quý vị có thấy thiếu gì không, ngay cả trên Địa Cầu vật chất này? (Dạ không.) Không. Bởi vì có tôi ở đây, rồi tôi ở đó, ở khắp mọi nơi! Quý vị sẽ cảm thấy như nhau. Ở trên đó quý vị còn cảm thấy tốt hơn nữa. Sẽ không thấy thiếu gì hết. Nên, khi tôi ngồi đây, quý vị không thấy thiếu gì hết, đúng không? (Dạ đúng ạ.) Thấy chưa, cũng vậy thôi. Cho nên, lên Đẳng cấp Thứ Năm, quý vị thậm chí còn cảm thấy tốt hơn thế nữa. Cảm thấy trọn vẹn, viên mãn, toại nguyện, hạnh phúc, hỷ lạc, không nghĩ ngợi gì cả. Ở đó đầu óc cũng đâu có để mà nghĩ.
“Đôi khi vị Hội Đồng (Đẳng cấp) Thứ Chín xuống các đẳng cấp thấp hơn bên trên Đẳng cấp Thứ Năm…” Các đẳng cấp thấp hơn như Thứ Tám, chẳng hạn. “…trên Thứ Năm, để dạy chúng sinh ở đó, nếu Ngài thấy phù hợp, vào các dịp hiếm”. Chà! Mấy giáo lý này quý vị chưa bao giờ nghe trước đây. Nghe chưa? (Dạ chưa.) Từ Phật cũng không. (Dạ không.) Từ Chúa Giê-su cũng không.
(Thưa, ai là những chúng sinh nhận được giáo lý đó?) Tôi không hiểu. (Họ xuống dạy những chúng sinh khác ở [Đẳng cấp] Thứ Sáu và Thứ Bảy, vậy các Ngài là ai?) Ồ, những vị Hội Đồng từ Đẳng cấp Thứ Chín đôi khi xuống các đẳng cấp bên dưới, (Dạ.) như Thứ Tám, Thứ Bảy, Thứ Sáu, để dạy chúng sinh ở đó, nếu cần, “nhưng rất hiếm”. Hiểu không? Nãy giờ chúng ta nói về các vị Hội Đồng Đẳng cấp Thứ Chín, cô ở đâu vậy? Chắc là ở Đẳng cấp Thứ Mười.
Nên, “nếu một vị Hội Đồng (Đẳng cấp) Thứ Chín đi lên, là xong! Ngay cả một Minh Sư Hoàn Mỹ ở Đẳng cấp Thứ Năm cũng không thể gặp Ngài được nữa. Tuy nhiên, nếu có cơ hội rất hiếm rằng một vị Minh Sư Hội Đồng (Đẳng cấp) Thứ Chín xuống dạy chúng sinh Đẳng cấp Thứ Sáu, thì vị Minh Sư Hoàn Mỹ từ Đẳng cấp Thứ Năm được phép lên dự và gặp vị Minh Sư Hội Đồng Thứ Chín, chỉ khi Vị Hoàn Mỹ này trước kia đã từng là đệ tử của vị Hội Đồng Thứ Chín khi Ngài còn ở cõi giới vật chất”. Bây giờ hiểu chưa? (Dạ hiểu.) Chỉ có đệ tử của vị Hội Đồng (Đẳng cấp) Thứ Chín mới được vậy, bởi vì họ đã có sự liên hệ với nhau. Nên Ngài có thể bảo vệ cho họ. Ngài có thể dệt lưới Bảo Vệ bao quanh vị đệ tử Đẳng cấp Thứ Năm đó để nâng vị đó lên, một thời gian ngắn thôi. Ở đó lâu quá là tiêu tùng. Nếu chỉ ở ranh giới của Đẳng cấp Thứ Sáu thì có lẽ được. Cao hơn thì không thể. Chà, thú vị quá hả? (Dạ.)
“Vị (Minh Sư Đẳng cấp Thứ Năm) không được phép đến gặp Hội Đồng nào khác trong khi các Ngài đang ở đó, dù cơ hội hiếm thế nào đi nữa”. Chúng sinh Đẳng cấp Thứ Năm chỉ được phép lên gặp Minh Sư của họ thôi. Khi vị Minh Sư của Hội Đồng (Đẳng cấp) Thứ Chín ở trong phàm thân nhận họ làm đệ tử, rồi khi người đệ tử ở Cõi giới Đẳng cấp Thứ Năm, nếu vị Minh Sư xuống Đẳng cấp Thứ Sáu để thuyết pháp hay gì đó, thì đệ tử Đẳng cấp Thứ Năm đó được phép lên, chỉ để gặp vị Minh Sư, vị Hội Đồng đó, chứ không được gặp Hội Đồng nào khác. Vì tôi nói rồi, có nhiều vị Hội Đồng. Chỉ khi vị Hội Đồng đó trước đây là Sư Phụ của quý vị, và Ngài xuống Đẳng cấp Thứ Sáu hoặc ranh giới, thì quý vị được phép lên gặp. Chà! Gắt gao ha. “Không được gặp vị Hội Đồng nào khác, dù dịp may đó hiếm tới mức nào đi nữa”. Dĩ nhiên! Gặp để làm gì? Quý vị làm gì với các vị Minh Sư kia?
Ồ, còn thêm ở đây nữa. Nhìn này. Tôi tưởng hết rồi. Bà ấy viết rất nhiều, phải không? “Một lần nữa, chỉ có những Minh Sư Hoàn Mỹ, cao nhất, 100%, trên 100% của Cõi giới Thứ Năm mới được phép lên thăm Cõi giới Thứ Sáu vào những dịp hiếm hoi khi vị Minh Sư Hội Đồng (Đẳng cấp) Thứ Chín của Họ ở đó. Nhưng không bao giờ được lên cao hơn cõi Thứ Sáu, và ngay cả thế, chỉ khi Minh Sư của Họ từ Đẳng cấp Thứ Chín hiện diện vào lúc đó thôi”. Nói trên kia rồi. Tôi cứ viết lại cùng một điều! Chỉ muốn chắc chắn là quý vị hiểu. Đừng có đi lung tung, đừng cứ… ở quá phép. Giả sử quý vị thành Minh Sư Hoàn Mỹ ở Cõi giới Thứ Năm, rồi quý vị có lẽ được lên gặp tôi, đôi khi, nếu tôi đang ở Đẳng cấp Thứ Sáu. Nhưng đừng vượt quá ân huệ, bởi vì quý vị sẽ bị cháy thành tro. Quý vị tiêu tùng. Không còn hiện hữu nữa.
“Thậm chí các chúng sinh Đẳng cấp Thứ Năm cao nhất cũng không được tùy ý lên thăm Cõi giới Thứ Sáu”. Ngay cả ở ranh giới cũng không. “Không bao giờ có ai được nhận nuôi ở Đẳng cấp Thứ Sáu trở lên”. Đừng có mơ mộng. Không ai được nhận nuôi ở đó! Chúng ta tưởng mình có thể được nhận nuôi. (Đẳng cấp) Thứ Tư được nhận nuôi vào Thứ Năm, nhưng Thứ Năm không được nhận, hoặc không cảnh giới nào được nhận nuôi vào Đẳng cấp Thứ Sáu hoặc Thứ Bảy hoặc Thứ Tám hay Thứ Chín.
“Sự thuần khiết như vậy ở Đẳng cấp Thứ Sáu trở lên, không ai từ những cõi giới bên dưới chịu nổi khi ở đó, ngoại trừ được sự bảo vệ của Hội Đồng Thứ Chín khi Đấng vĩ đại như thế hiện diện”. Không hộ chiếu, không visa. Chà! Chính tôi cũng kinh ngạc! “Ngay cả chính những chúng sinh Đẳng cấp Thứ Sáu cũng không thể bảo vệ bất cứ ai xâm phạm”. Giả sử quý vị lang thang vào Đẳng cấp Thứ Sáu, thì không chúng sinh nào ở Đẳng cấp Thứ Sáu bảo vệ quý vị được. Quý vị sẽ bị tiêu tan, xong đời, hủy diệt.
“Đó là trật tự trong Vũ Trụ, không ai thay đổi được. Thậm chí Minh Sư Hội Đồng (Đẳng cấp) Thứ Chín xuống Địa Cầu hoặc xuống cõi giới nào khác, tới Thứ Năm, Ngài phải bọc xung quanh Ngài dày đặc để tất cả chúng sinh có thể chịu nổi khi ở bên Ngài, nếu không cường độ Ánh Sáng của Ngài sẽ đốt tất cả thành tro. Ngài làm việc trong một kho an toàn, bảo đảm, không thể thâm nhập, vượt ngoài trí tưởng tượng”. Giống như kho bạc ngân hàng, quý vị biết đó, cái két để tiền an toàn. Cái kho, phải không? (Dạ, kho tiền.) Kho bạc. Chà! Chao ôi! Nói rồi mà, toàn những thứ cao siêu. Tôi có đọc vài chỗ. Thấy nó nặng nề, nhưng đâu biết nó nặng nề dữ vậy. Quý vị chịu nổi không? Được không? (Dạ được.) Sau (kỳ bế quan) ở Hungary, quý vị có thể “nuốt trôi” được, phải không? (Dạ.) Quý vị khóc lóc, dậm chân, bây giờ thì nói: “Thôi, sao cũng được… Không được thì thôi”. Đúng không? “Biết làm sao được”, phải không?
Ôi chao! Trời ơi! Tôi viết toàn mấy thứ như thế này! Rồi giấu trong cái hộp đen cho tới giờ, và đã di chuyển dọn nhà sáu, bảy lần, kể từ đó, trong một, hai năm. Chính tôi cũng không thấy mấy cái này, nó đi đâu và nó từ đâu tới. Trong cái hộp đen, dán băng keo rất cẩn thận. Hôm nọ tìm thấy, và tôi đọc. Đọc một vài chỗ thôi, chứ không có thời giờ đọc hết. Thật đó, tôi đâu biết. Không biết mình nói cái gì. Rồi, bây giờ, có những khám phá khác. Thôi đọc hết luôn cho rồi. Ai biết quý vị nào còn sống tới ngày mai, phải không?
“Câu chuyện trong Thánh Kinh về phụ nữ là người giúp việc cho đàn ông, không đúng. Điều đó không đúng. Đó chỉ ngụ ý hai lực khẳng định và phủ định thôi”. Chứ không thật, như đàn ông [lấy xương sườn] tạo phụ nữ, lấy cái gì đó. “Nói một cách tổng quát thì phụ nữ là lực khẳng định, còn đàn ông là…” nói đi! (Phủ định.) Xin lỗi, đúng vậy! Phủ định! Đừng lo. Kiếp trước tôi là đàn ông. Cái này là cho con người nói chung. Chứ không phải nói quý vị, những thánh nhân.
Đây là một ghi chú khác. “Câu chuyện (mà) Thượng Đế tạo ra đàn ông trước, rồi từ một cái xương sườn của đàn ông tạo ra phụ nữ là không đúng”. Được viết ở đây. Tôi cũng không nhớ mấy cái này nữa. Dĩ nhiên là bây giờ tôi biết, nhưng không nhớ là mình đã viết xuống mấy cái này. Tưởng tượng nổi không? Bởi vậy mới phải ghi xuống, chứ không là tôi quên luôn! Mới vài năm – hai, ba năm – tôi đã quên rồi. Nếu tôi muốn biết tất cả những điều này, tôi phải ngồi nữa, rồi đi từng bước, từng bước nữa. Tôi sẽ không làm vậy. Tại sao điều đó không đúng? “SAI!” Tôi nói là sai.
“Đó chỉ là truyện ngụ ngôn, một ví dụ, là từ sự sáng tạo đầu tiên của năng lượng khẳng định, rồi đến năng lượng kém khẳng định hơn, kém lực lượng hơn phát xuất từ cái đầu tiên. Cả hai đều là tia sáng của toàn cõi vũ trụ. Chừng nào họ còn ở trong hỷ lạc Thiên Đàng thì không sao, nhưng nếu họ muốn biết Thượng Đế, Cội Nguồn này, thì họ phải đi xuống một cảnh giới thấp hơn”, như cảnh giới vật chất, “để học lại”.
“Có nhớ trái táo trong Vườn Địa Đàng không?” Tôi đọc trong đây. Chứ không phải hỏi quý vị. Tôi quên đọc. “Có nhớ…” Tôi viết ở đây. Đang đọc cho quý vị nghe, chứ không phải hỏi! “Có nhớ trái táo không? Đó là Trí Huệ. Sự thôi thúc muốn biết Thượng Đế khiến họ đi tìm điều đó, để thành đồng nhất trở lại với Thượng Đế, được trọn vẹn với Cội Nguồn của họ. Rắn là tượng trưng cho lực lượng phủ định”.