Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Nguồn Gốc Và Sự Tiến Hóa Của Nhân Loại, Phần 5/15

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Dường như quá khó để sống với con người. Tôi kể rồi, chiều nay, có một [chương trình] “Bác Sĩ Do”, tên ông là Bác Sĩ “Do”, “Dolittle”. Ông có thể nói chuyện với người-thân-động vật. (Dạ.) Và ông nói bây giờ ông giống như người-thân-chó – ông cảm thấy như một bạn chó và ông cư xử gần như một bạn chó, và ông không thể nói lưu loát như một con người. Những câu nói không hoa mỹ và ông không nói như con người. Ông không hòa hợp với con người. Ông chỉ hòa hợp với các bạn thú. Ông đã sống cùng với các bạn thú quá lâu rồi. Ông nói như thế đó. Ông thích người-thân-động vật hơn. Tôi cũng cảm thấy giống vậy!

Cô ta nói: “Nếu Sư Phụ bảo con là Sư Phụ không thích, thì Sư Phụ đã không có thứ đó”. Tôi nói: “Tôi bảo họ mười ngàn lần rồi”. Thậm chí có hai, ba lần tôi còn ném hết nước trái cây ra ngoài. Viết mẩu giấy: “Chỉ nước cam thôi! Nước gì khác, quý vị mang đi”. Tôi quăng ra ngoài sân. Ngày hôm sau, nó lại xuất hiện trong tủ lạnh. Nên tôi nói với thị giả mới: “Thôi tôi uống cho rồi, nếu không sẽ phức tạp hơn nữa”. Tôi không muốn… Tôi muốn hoà khí trong nhà. Giờ mà họ đưa cho tôi thuốc độc chắc tôi cũng uống luôn. Cứ lặng lẽ mà uống thôi. Rồi tôi nói: “Ghê quá!” Vì tôi không thích cái vị đó. Họ pha với xoài và đủ thứ này nọ. Tôi thích xoài, nhưng thích ăn quả xoài, hay là uống nước xoài ép thôi. Chứ không thích pha với mấy thứ khác, có vị kỳ cục. Tôi nói thế đó. Tôi viết mẩu giấy và vẽ trái tim bên dưới. Bây giờ thì viết thư, chứ không vẽ trái tim nữa. Khi nào thức uống tới, thì tôi mới nói cảm ơn, rồi vẽ trái tim. Không vẽ trái tim trước nữa.

Ôi trời ơi, nói quý vị nghe! Và tôi thích bánh mì Pháp. Có một tiệm bán bánh mì ngon lắm. Đôi khi có tiệm họ làm khác, ăn thấy kỳ cục. Bởi vì tôi nhạy cảm, nên tôi biết… ngay cả khác chút cũng biết. Ờ, cũng chẳng chết, nhưng tôi nói: “Đi tiệm kia. Chỗ đó ngon hơn”. Và cho mọi người [ăn] luôn. Không phải chỉ mình tôi. Không đâu! Lúc nào cũng viện cớ: “Con không đi ngang qua tiệm đó. Hôm nay con không có thời giờ”. Lúc nào cũng mua cái khác mà tôi không thích. Thì tôi cũng ăn, nhưng cảm thấy bị bỏ bê. (Ồ!) Tôi chỉ muốn ổ bánh mì Pháp. Đâu phải đòi kim cương châu báu gì! May mà họ không có Minh Sư cần bảo dưỡng cao.

Mừng Ngày Thanh Hải (Vô Thượng Sư). Tiếp tục trước khi tôi nổi nóng. Vậy tốt hơn. Ôi chà. Như thế tốt hơn, tốt hơn. Ngồi xuống gối. Thư giãn đi. Chà. Đẹp quá. Cảm ơn quý vị. Đó là gì vậy? (Đó là bản nhạc của Frédéric Chopin; một bản polône nhỏ mà ông viết khi mới lên bảy tuổi.) Chà hay. (Ô, hay quá.) Quả là thiên tài! (Dạ.)

À này, quý vị cảm thấy lần này tốt hơn chứ? Tôi đã mua thêm vài cái máy sưởi. (Dạ. Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi đã bảo họ… Phòng vệ sinh cũng tốt hơn, phải không? (Dạ tốt hơn.) Vậy mà sao quý vị không nghĩ tới ha? Sao phải cần bộ óc như tôi mới nghĩ đến phòng vệ sinh? Cứ đi thuê thêm vài cái nữa. Bây giờ đã tốt hơn chưa, (Dạ rồi, thưa Sư Phụ.) khi có thêm? (Dạ rồi, Sư Phụ.) Phòng khi khẩn cấp. Nếu ăn nhiều như thế này, sẽ chờ quá lâu, thì làm sao được? Thật chứ, giờ tốt hơn hả? (Dạ tốt hơn, thưa Sư Phụ.) Có lẽ chúng ta cứ giữ như vầy. Tội tình gì phải mua một chỗ lớn hơn, rồi tôi phải chăm lo thêm.

Thật sự… Tôi thật sự mệt mỏi, quý vị biết không? Chúng ta có rất nhiều người, nhưng ai cũng cứ nghĩ rằng tôi là vô địch. Có lẽ đúng, nhưng thân thể tôi thì không. Mỗi một chuyện nhỏ, Trời ơi. Quý vị phải cảm thấy cái gì đúng, cái gì sai chứ. Giống như nốt nhạc, chỉ đánh cái nốt đúng, đừng đánh nốt sai, thì bản nhạc sẽ rất hay. Anh, chị, em, hay bất kỳ ai đó. Hoặc người lưỡng tính, hay là chị, hay là anh. Ờ, dù sao thì, tu hành nhiều năm rồi mà vẫn không biết làm cái gì đúng, cái gì sai. Tôi thật sự thất vọng. Quá quen có Má bên cạnh. Bởi vậy nhiều khi tôi không muốn ở gần bên, để quý vị có thể trưởng thành thêm một chút, tự lập. Lâu lắm rồi tôi không về lại Miaoli (Miêu Lật), (Đài Loan [Formosa]), nhưng hễ họ thấy tôi là rồi – tính em bé nhảy ra nữa. “Oe, oe… oe oe!” Trời ơi!

Dường như quá khó để sống với con người. Tôi kể rồi, chiều nay, có một [chương trình] “Bác Sĩ Do”, tên ông là Bác Sĩ “Do”, “Dolittle”. Ông có thể nói chuyện với người-thân-động vật. (Dạ.) Và ông nói bây giờ ông giống như người-thân-chó – ông cảm thấy như một bạn chó và ông cư xử gần như một bạn chó, và ông không thể nói lưu loát như một con người. Những câu nói không hoa mỹ và ông không nói như con người. Ông không hòa hợp với con người. Ông chỉ hòa hợp với các bạn thú. Ông đã sống cùng với các bạn thú quá lâu rồi. Ông nói như thế đó. Ông thích người-thân-động vật hơn. Tôi cũng cảm thấy giống vậy! Ờ, nhiều khi thật vậy đó, lúc tôi cho người-thân-thiên nga hoặc người-thân-vịt ăn, nhiều khi họ làm tôi thấy thư giãn.

Đầu óc căng thẳng quá, tôi chỉ muốn ra ngoài nhảy lên xe gôn hay là đi bộ, mang theo bánh mì, đi ra cái cầu ở đàng xa, và bắt đầu cho họ ăn, nói chuyện với họ. Nếu quý vị ở gần, chắc quý vị nghĩ: “Sư Phụ điên rồi. Sư Phụ đang nói chuyện với ai chứ? Đâu thấy ai xung quanh đâu!” Đó là điểm chính! Vì không có ai xung quanh, tôi mới thích! Phẩm chất con người, cá tính con người, phải đối phó thật là mệt. Ngã chấp con người là kẻ thù tệ hại nhất trong sứ mệnh của tôi. Họ thật mù quáng, họ thậm chí không thấy, không thấy họ đang làm gì, không để ý cảm giác của người khác, bởi vì ngã chấp chặn họ lại. Như bị khóa trong phòng, không thấy gì bên ngoài, không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài. Ờ, quá chú ý đến bản thân mình. Gần như… ích kỷ, có thể nói vậy. Không nghĩ tới ai khác, hoặc không biết tới cảm giác của ai. Chỉ làm những gì họ muốn, bất kể mình yêu cầu gì.

Tôi có một thị giả khác, một người mới đến. Có thể quý vị biết một trong số họ từ lần trước. Dù có bao nhiêu người đến, cô ta cũng nấu y vậy, như cho hai người ăn. Ờ, quý vị cứ cười cho đã đi. Chuyện này có thật. Tôi có một nhân chứng! Nhân chứng vẫn còn sống. Nên một lần nọ tôi phát hiện, tôi nói: “Này, cô nấu quá ít. Vậy có đủ không? Vì có mười người-thân-chó và sáu người, cô có biết không? Và người-thân-thú cưng khác nữa”. Cô ấy nói: “Ồ, dạ vẫn còn đồ ăn từ hôm qua, nhiều lắm, nên bấy nhiêu đủ rồi”. Tôi nói: “Được”. Tôi tin cô ấy. Ngày hôm sau, cũng y như vậy. “Này, hôm qua còn đồ ăn dư à?” “Thưa không, con nghĩ vậy cũng đủ rồi”. Sau đó… Tôi không nghĩ gì nhiều, tôi tưởng chắc là cũng đủ thật. Bởi vì có lẽ đôi khi họ không thích ăn kiểu mới, có lẽ cơm gạo lứt muối mè họ không thích, nên có lẽ họ ăn bánh mì hay gì khác – mì gói (thuần chay), món ưa thích, hoặc bất cứ gì. Nên tôi không nói gì cả. Qua mấy hôm, nhiều ngày rồi, tôi cũng thấy y như vậy. Cô ta vẫn nói: “Ồ, lúc nào cũng đủ. Luôn luôn đủ”. Được thôi!

Nhưng một hôm thấy hơi nghi ngờ, nên tôi hỏi mấy người khác. Tôi hỏi: “Quý vị có đủ đồ ăn không?” “Dạ không, Sư Phụ! Mỗi ngày... Mỗi ngày, chúng con phải… Đói quá, chúng con phải ăn đại bất cứ gì”. Tôi hỏi: “Sao không bảo cô ấy nấu thêm?” “Chúng con có nói, thưa Sư Phụ, chúng con có nói nhiều lần rồi. Tất cả chúng con đều nói cô ấy, từng người một. Mà sao lần nào trông cũng y như vậy”. Tai cô ta bị sao đó. Không hẳn vậy. Chỉ là bị rập khuôn. Nghiệp chướng kiếp trước. Nghiệp chướng kiếp trước: keo kiệt, không cho người khác ăn, không muốn tiêu tiền cho ai. Kiếp này, làm cùng một thứ.

Tôi có một người nữa. Bây giờ bà ấy già rồi. Chúc phúc cho linh hồn bà. Không phải tôi nói xấu hay là gì hết. Chỉ cho quý vị biết là ngã chấp phiền hà lắm, nó chặn mình chết cứng! Không nghe gì, không thấy gì, không cảm thấy gì về ai hết. Và mấy người đó cũng là khá lắm rồi, bớt ngã chấp rồi, còn như 10% thôi, thí dụ vậy. Có người còn tệ hơn – 30%! Mấy người này đi đánh nhau hoài. Họ gây chiến hoài. Như tổng thống nào đó “quý vị biết rồi”. Tên ông ta, tôi không muốn nói đến. Rồi, có người 40%, 50% ngã chấp. Ôi, tránh những người này ra, họ có thể giết mình bất cứ lúc nào – mà không hề chớp mắt. Vì họ quá chú ý đến bản thân, ích kỷ, họ không nghĩ ai quan trọng hết. Người nào hoặc cái gì mà đứng cản đường họ, là họ chém, thế thôi! Không thương xót, không nghĩ ngợi, không chớp mắt. Không lương tâm, không gì cả. Quá nghiêng về phía phủ định.

Ngã chấp thì nặng, nghiêng về phía phủ định nhiều hơn. Phẩm chất Cao thượng thì nghiêng về phía khẳng định. Phẩm chất Cao thượng nhiều hơn – thì dễ hòa hợp với mọi người, rất dễ chịu khi ở bên cạnh, rộng lượng, tử tế, giản dị. Phẩm chất Cao thượng [NQ] ít, thì [EQ] nhiều – rắc rối, rắc rối! Quý vị biết EQ là gì chứ? (Tính ngã chấp.) Tính ngã chấp! Quý vị biết hết! Tại sao? Bà ấy ở đó rồi! Nhập hội đi. Cho nên nói quý vị nghe, ngã chấp là kẻ thù tệ hại nhất, không ai khác. Không tội lỗi nào, không quỷ dữ nào, không ai hết. Chỉ ngã chấp thôi. Ngã chấp là dấu ấn từ nghiệp chướng kiếp trước, cũng từ những gì quý vị làm trong kiếp này. Có thể quý vị được cưng chiều, xuất thân của quý vị, hoặc quý vị có bằng tiến sĩ gì đó, rồi nghĩ mình là gồ ghề. Rắc rối, rắc rối!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (5/15)
1
2023-05-22
8838 Lượt Xem
2
2023-05-23
7502 Lượt Xem
3
2023-05-24
5920 Lượt Xem
4
2023-05-25
5135 Lượt Xem
5
2023-05-26
4951 Lượt Xem
6
2023-05-27
4418 Lượt Xem
7
2023-05-28
4094 Lượt Xem
8
2023-05-29
4718 Lượt Xem
9
2023-05-30
4193 Lượt Xem
10
2023-05-31
4692 Lượt Xem
11
2023-06-01
4146 Lượt Xem
12
2023-06-02
4632 Lượt Xem
13
2023-06-03
4342 Lượt Xem
14
2023-06-04
4235 Lượt Xem
15
2023-06-05
4593 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android